Ngự tiền thái giám cơ bản có hai ca làm việc, ca sáng và ca tối trực luân phiên, còn ban đêm có thái giám khác trực. Thái giám trực đêm này là tâm phúc của Hoàng thượng, tương đối cố định, không phải đổi ca sáng ca tối với thái giám khác. Điền Thất trực ca sáng, giờ Dần lên ca, đến buổi trưa thì xuống ca.
Ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi một lúc, chắc giờ này Thái hậu nương nương cũng đã nghỉ ngơi xong, Điền Thất đi tới Từ Ninh cung, tìm cung nữ thường xuyên hầu hạ bên cạnh Thái hậu hàn huyên một lát. Cung nữ tất nhiên biết ý đồ của nàng nên tìm cơ hội hồi bẩm với Thái hậu, Thái hậu vừa nghe vậy, liền sai người truyền Điền Thất tới, thấy tên nô tài này dáng đẹp miệng ngọt, lại còn chuyên kể chuyện hay cho lão nhân gia bà nghe, cho nên Thái hậu cao hứng, sai người thưởng cho Điền Thất.
Điền Thất bước ra từ Từ Ninh cung, cười toe toét. Nàng mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay là bốn thỏi vàng vuông vức, ánh vàng rực rỡ óng ánh, trông giống như những viên đậu phộng nho nhỏ, bên trên còn đúc bốn chữ “Như ý cát tường”. Ước chừng,...ít nhất...cũng phải ba bốn lượng, nàng cẩn thận cất thỏi vàng vào trong hà bao, vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy mấy thái giám cung nữ vây quanh một đứa nhóc đang đi về phía bên này. Đứa bé chừng ba bốn tuổi, trên người mặc bộ quần áo đỏ thắm, trên quần áo thêu hình lưu vân bách phúc, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trắng mềm mềm, ngũ quan vẫn chưa phát triển, đôi mắt to tròn đen láy, trong sáng như hồ nước.
Đứa bé có người dẫn đi, lúc sắp tới gần, Điền Thất vội vàng quỳ xuống bên đường hô: “Tham kiến điện hạ.”
Đứa bé này không phải ai khác mà chính là trưởng tử của đương kim thánh thượng và cũng là con trai duy nhất của hắn, đại danh Kỷ Bỉnh Đức, nhũ danh là Như Ý. Mẹ ruột của tiểu Như Ý là Hoàng hậu Hiếu Chiêu đã qua đời, nàng ta gả cho Kỷ Hành từ khi hắn còn là Thái tử, sau đó sinh hạ Hoàng trưởng tử không bao lâu thì mất. Hiện tại tiểu Như Ý được nuôi dưỡng ở dưới gối của Thái hậu, hôm nay không biết chơi ở đâu trở về, vừa lúc bị Điền Thất gặp phải.
Điền Thất quỳ gối ở bên đường, chờ Như Ý đi qua. Ai biết khi tiểu điện hạ đi qua người Điền Thất, thì đột nhiên dừng lại, xoay người đi tới trước mặt nàng.
Hai mắt Điền Thất nhìn chăm chăm vào mặt đất, chỉ thấy tà áo màu đỏ thẫm quẹt tới trước mặt, sau đó vang lên một âm thanh non nớt giòn tan: “Nương –”
“...”
Nhũ mẫu vội vàng ôm Như Ý đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play