Đồng tử của Hạ Quất đột nhiên mở to.
Cô giật tay ra khỏi tay anh, bước lên trước mặt anh nói: “Em... em phải chịu trách nhiệm gì với anh chứ? Rõ ràng là anh...”
Anh vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh, đôi mắt nghiêm túc và ôn hòa.
Không hề trốn tránh trách nhiệm: “Ừ, là anh.”
Điều này khiến Hạ Quất không thể thốt ra lời trách móc nào. Tuy nhiên, đứng trước mặt nhiều người như vậy, cô cũng không tiện nói thêm điều gì, chỉ cúi đầu. Trong khi đó, anh vẫn ung dung, không rời mắt khỏi ông ngoại của cô, Hạ Vũ.
Hạ Vũ rất ít khi thấy được ánh mắt điềm tĩnh chững chạc đến vậy từ một người trẻ tuổi.
Ông không khỏi nhìn anh lâu thêm chút nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT