"Chắc hẳn có thể tức giận đến mức khí gan tích tụ rồi tôi sẽ bước theo vết xe đổ của mẹ tôi sớm thôi." Tần Du tức giận nói.
"Đừng nói bừa."
"Thật sự mà! Mẹ tôi bị ung thư vú mà chết, ung thư vú không phải là do khí gan tích tụ và do giận dỗi tạo thành sao? Nếu như thật sự cũng như vậy cũng không thể phát tiết được ra ngoài, mỗi ngày đều buồn bực trong lòng chẳng phải cũng sẽ phiền muộn tới phát bệnh sao? Cũng may là do tính cách của tôi hướng ngoại."
"Cô nói cái gì cũng đúng." Phó Gia Thụ cầm bát múc cho cô nửa bát súp hải sản rồi đẩy qua cho cô: "Uống ngụm nước súp đi rồi lại nói cho tôi nghe cô đang dự định làm thế nào?"
"Anh có đồng ý giúp tôi không?"
"Tống Thư Ngạn là bạn của tôi mà cô cũng vậy. Nếu như hiện tại cô nói cho anh ấy biết em chính là người vợ Tần thị kia của anh ấy vậy thì anh ấy sẽ vui vẻ đưa cô trở về nhà. Nhưng khi đó những khúc mắc ở trong lòng cô vẫn còn tồn tại, những tổn thương đó cũng không có cách nào bị xoá đi, cô sẽ làm cách nào để tiêu tan nó đây?" Phó Gia Thụ dũng cái thìa múc súp hải sản lên uống một ngụm: "Nếu như cô không nói cho anh ấy biết cô với anh ấy ly hôn thì cô có quyền chủ động. Nếu như anh ấy vẫn còn thích cô vẫn muốn tiếp tục theo đuổi cô, hai người tự giải quyết vấn đề với nhau thì đó là chuyện vui mừng lớn. Nếu như cô không muốn hoặc là anh ấy không thích nữa vậy thì cô cũng sẽ được tự do. Về mặt tổn thương cô cứ nói cho anh ấy nghe cô đã tổn thương tới cỡ nào, nếu như cô không nói thì anh ấy sẽ cảm thấy có hơi khó chịu nhưng mà anh ấy xứng đáng bị như vậy."
Không phải chứ? Tần Du còn đang chuẩn bị lời nói từ trong lòng suy nghĩ xem phải thuyết phục anh như thế nào mà? Anh đã nói đến rõ ràng như vậy thế thì cô còn nói được cái gì nữa đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play