Trần Hoa Bình đi theo ông chủ Tống nhiều năm, ông chủ Tống thích người đẹp, lại ngại thân phận, rất nhiều tình huống cần bọn họ quan tâm ý tứ của ông chủ đi lo liệu chuyện tốt.
Trần Hoa Bình cảm khái rốt cuộc thiếu gia vẫn còn non trẻ, vẫn chưa nghĩ thoáng.
Tống Thư Ngạn xuống giường, mặc áo ngủ, kéo rèm cửa sổ ra, ngoài cửa sổ mưa phùn, rút ra một điếu xì gà châm lửa, anh ấy không nghiện thuốc lá, nhưng đêm qua ngủ không ngon lắm, cho nên muốn hút một điếu, thả lỏng thần kinh một chút.
Trong lúc hút thuốc, thấy trong vườn dưới lầu khách sạn, trong mưa bụi, có người cầm một chiếc ô chậm rãi đi đến.
Tống Thư Ngạn không cần phân biệt đã biết, đó là vị giám đốc cửa hàng tây hôm qua đã gặp.
Cuối cùng bây giờ anh cũng biết, cái gì gọi là đôi mắt phát ra ánh sáng rực rỡ, cái gì gọi là trắng trẻo mịn màng, cái gì gọi là nét đẹp tự nhiên.
Nhìn cô biến mất dưới mái hiên dưới lầu, Tống Thư Ngạn thay quần áo, xuống lầu ăn sáng, bước vào phòng ăn, nhìn thấy Tần Du và cái người Đức kia còn có người trợ lý Minh Thái đang ăn sáng, anh khẽ mỉm cười chào hỏi bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT