May mà đây là một thời đại các thiên tài được sinh ra, Tống Thư Ngạn bị câu hỏi của cô làm cho hoang mang.
"Chắc vào thứ năm, tôi có thể đưa báo cáo sơ bộ cho anh, lập báo cáo thì dễ, nhưng lúc thực sự làm và cải thiện lại quá khó, điều này đòi hỏi anh phải đặt quyết tâm thật lớn, làm thì phải chịu được áp lực lớn."
Chỉ bằng vẻ mặt khinh thường của Trần Hoa Bình, Tần Du đã biết muốn cải tiến khó khăn đến mức nào.
"Chuyện này em cứ yên tâm, tôi sẽ nghĩ cách đẩy ông ta xuống."
"Tôi biết rằng so với hai ca hiện tại của anh, một tuần ca đêm, một tuần ca ngày như thế này, tôi nghĩ chèn một nửa ca để công nhân có thể luân phiên thay đổi, mọi người có thời gian nghỉ ngơi và học tập, có thể anh sẽ gặp rất nhiều cản trở. Nhưng tôi tin rằng nếu chúng ta thông qua đào tạo và học hỏi, sau khi công nhân nâng cao được kỹ năng, bọn họ sẽ có phản hồi tích cực về hiệu quả và chất lượng cho nhà máy."
Tống Thư Ngạn mỉm cười: "Cho dù thế nào, công nhân là đồng bào của chúng ta, chúng ta nên dành sự tôn trọng nên có cho họ, tôi hoàn toàn đồng ý với điều này. Cho nên cho bọn họ thời gian nghỉ ngơi, mời giáo viên tới xóa mù chữ cho bọn họ, tôi hoàn toàn không có ý kiến gì cả. Nhà máy cần có tư duy mới. Tôi sẵn sàng thử."
Về mặt quản lý, Tống Thư Ngạn là một người rất biết lắng nghe. Tần Du đã biết điều này từ lâu, ít nhất là đã phát hiện ra khi anh ấy giới thiệu máy in của Cohen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play