Tống Thư Ngạn giống như tranh công vậy, anh ấy cúi đầu nhìn Tần Du đang ngồi. Anh ấy biết Tần Du rất có năng lực trên phương diện kỹ thuật, nhưng dù sao thời gian cô tiếp xúc với thương trường vẫn còn quá ngắn, chưa quen thuộc với những chuyện như vậy. Dựa vào sự thông minh của Tần Du, chắc cô đã nghĩ ra việc Phó Gia Thụ để cô ra giá tùy ý, vì biết cô không có khái niệm về mặt này. Anh ấy có hơi tự đắc, đây cũng xem như ly gián mối quan hệ của hai người.
Phó Gia Thụ rơi vào hoàn cảnh khó khăn, câu nói tùy ý ra giá ban nãy của anh, tuy nhà họ Phó có tiền, nhưng đối với công xưởng này mở ra là để kiếm tiền, không thể đầu tư vô thời hạn được. Hiện giờ anh đã đầu tư rất nhiều vào đây, trong nhà còn phải bỏ ra bao nhiêu nữa? Đầu tư nhiều như vậy, sau này lãi suy giảm trên máy móc đều là vốn liếng. Nếu máy móc nội địa sản xuất còn không rẻ bằng máy móc của nước ngoài, chẳng phải sẽ lại trở về kết cục như buổi sáng sao?
Nghĩ tới nghĩ lui, anh nói: "Hai thiết bị, mười vạn đại dương có được không?"
Nghe xong câu nói của anh, hai kỹ sư hít một ngụm sâu, mười vạn đại dương sao? Là giá tiền gì vậy?
"Gia Thụ à, giá cả bản quyền này của cậu cũng bình dị rồi." Tống Thư Ngạn tự đắc nói.
Tần Du ngẩng đầu nhìn dáng vẻ dương dương tự đắc của Tống Thư Ngạn, rồi lại nhìn sang Phó Gia Thụ đang ủ rũ.
Kiếp trước cô đã đọc qua lịch sử của Toyota, năm 1929 họ đã bán bản quyền kỹ thuật máy may cho một công ty Anh, lấy được mười vạn bảng Anh phí chuyển nhượng. Dựa vào tỷ giá giữa bảng Anh và ngân lượng ở thời đại này, mười vạn bảng Anh chính là một trăm vạn ngân lượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play