Nhưng chưa kịp nói xong, Đinh Nhan đã vén rèm cửa bước vào phòng, Trần Thụy đi theo sau, nhanh chóng kéo rèm cửa lại. Khi mọi người nhìn thấy cảnh tượng bên trong, ai nấy đều hít một ngụm khí lạnh. Bởi vì trên tường phòng treo đầy những lá bùa vàng, còn trên bàn đầu giường bày nhiều bình sứ nhỏ. Dù không biết những bình sứ nhỏ đó dùng để làm gì và kết hợp với những lá bùa vàng ra sao, nhưng nhìn chung rất kỳ quái và đáng sợ.
Dượng Lý Lệ Hoa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì chân mềm nhũn, suýt chút nữa ngã quỵ xuống đất.
Ông bỗng nhiên nhớ ra. Vợ ông, chính là dì út của Lý Lệ Hoa, đã từng nói với ông rằng cô ta chưa bao giờ để bà vào ký túc xá của mình. Lúc đó, vợ ông còn nói Lý Lệ Hoa có trái tim cứng rắn, không hề ấm áp, đối xử với bà như người ngoài dù bà là dì ruột.
Lúc ấy, ông còn an ủi vợ, nói rằng thiếu nữ thường có không gian riêng tư nên mới không cho người khác vào phòng.
Ông không bao giờ ngờ rằng, thứ mà Lý Lệ Hoa giấu trong phòng không phải đồ dùng cá nhân mà là những lá bùa vàng.
Giờ đây, khi nhìn thấy những lá bùa vàng dán đầy tường cùng với khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt trừng trừng của Lý Lệ Hoa, ai nấy đều cảm thấy rùng mình sợ hãi. Có vài người nhát gan, chỉ liếc nhìn qua khe cửa đã sợ đến mức bỏ chạy, không dám đến gần xem náo nhiệt nữa.
Đinh Nhan nói: “Thưa đồng chí phó xưởng, bằng chứng này ông đã hài lòng chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play