Phương Kỳ Sinh nhỏ giọng nói: “Cục trưởng, có nghĩa trang nào đó bị ma ám à?” Rồi lại hào hứng nói tiếp: “Đúng không? Có phải chúng ta phải tìm đại sư đến bắt ma không?”
Trần Thụy nói nghiêm túc: “Phải.”
Phương Kỳ Sinh: “......” Cục trưởng, khi nói đùa thì có thể đừng nghiêm túc như vậy được không?
“Nhanh đi làm việc đi.”
Phương Kỳ Sinh: “Được.”
Phương Kỳ Sinh trở lại văn phòng đội hình sự, gọi mọi người lại và phân công nhiệm vụ: “Thanh Thuận, huyện Từ bên kia chắc khoảng hai ngày nữa sẽ có hồi âm. Khi đó cậu cùng Trình Khải chịu trách nhiệm đưa bà cụ về huyện Từ. Giang Hồng Quân, anh cùng Vương Đào chịu trách nhiệm việc điều tra nghĩa trang, nhanh chóng đưa ra số liệu chính xác.”
Lần trước, bà lão muốn dựa dẫm vào Đinh Nhan kia, trước tiên họ tạm thời sắp xếp bà ấy ở phòng trực ban của cục cảnh sát. Chính vì bà ấy sống chết không chịu nói ra mình là người ở đâu nên Phương Kỳ Sinh và những người khác cũng không dám tùy tiện đưa bà ấy đến thôn Diêu. Nếu lỡ như Đinh Nhan suy đoán sai, họ sẽ phải đi một chuyến công tác vô ích. Phương Kỳ Sinh đã cho bà lão chụp ảnh rồi gửi đến cục cảnh sát của huyện Từ bên kia, nhờ họ cùng nhau điều tra xem bà lão có phải là người ở thôn Diêu hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play