Mẹ Chu Vượng Thủy cũng không dám hỏi nhiều, chỉ gật đầu: “Vâng.”
Đinh Nhan nói xong cũng đi. Mẹ Chu Vượng Thủy định theo nhưng Đinh Nhan nói: “Bà không cần đi theo đâu.”
Bây giờ Đinh Nhan vẫn chưa biết một phần hồn phách của Chu Vượng Thủy bị mất ở đâu. Nếu để mẹ Chu Vượng Thủy đi theo, lỡ như gặp phải chuyện nguy hiểm, cô còn phải phân tâm ra để chăm sóc bà.
Nghe Đinh Nhan nói vậy, mẹ Chu Vượng Thủy cũng không dám theo nữa, lo lắng hỏi: “Đại sư, Vượng Thủy khi nào thì khỏe lại vậy?”
“Cái này bây giờ còn khó nói lắm, tôi cần phải tìm được phần hồn phách bị mất của hắn trước đã. Nhưng bà cũng đừng quá lo lắng, tôi đã phong ấn phần hồn phách còn lại của hắn, tạm thời hắn sẽ không sao.”
Mẹ Chu Vượng Thủy không hiểu lắm những lời của Đinh Nhan, nhưng lúc này ngoài việc tin tưởng Đinh Nhan ra, bà cũng không thể làm gì khác hơn là gật đầu, sau đó quay về nhà.
Mẹ Chu Võ Nghĩa hỏi: “Tôi thấy Ngưu bà bà ở thôn kia gọi hồn cũng rất ồn ào, sao cô lại không nói gì mà đi ngay thế? Cô có làm được không? Nếu không thì tôi gọi Ngưu bà bà đến, nhiều người cùng làm chắc chắn sẽ ổn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT