Điền Tú Chi suy nghĩ một lúc, cũng không nhịn được bật cười: "Cô ấy cũng thật xui xẻo, đi đâu không đi lại đi ngã xuống đúng hố phân."
Hai bộ phim chiếu liên tục cho đến khi hết luôn, đã gần mười giờ tối.
Xem xong, lũ trẻ vẫn chưa muốn về, cứ quây quanh máy chiếu phim nhìn ngắm những thứ lạ lẫm. Phải đến khi người phụ trách chiếu phim cất máy chiếu vào thùng, màn chiếu cũng được thu gọn, chúng mới luyến tiếc ra về.
Đại Bảo lớn hơn một chút, dù đã ngáp ngắn ngáp dài từ lâu nhưng vẫn có thể tự mình đi về nhà. Còn Tiểu Bảo thì khác, lúc xem máy chiếu phim còn tỉnh bơ, nhưng vừa lúc người phụ trách chiếu phim đi khỏi thì mắt cậu đã lim dim, đi đường cũng ngủ gật. Trần Thụy đành bế cậu vào lòng, cậu liền tựa đầu vào ngực cha mà ngủ say.
Trên đường về, khi đi ngang qua nhà Trần Tân Quân, mùi hôi thối vẫn nồng nặc.
Vừa vào nhà, Điền Tú Chi liền bế Tiểu Bảo vào: "Trời tối rồi, các con cũng mau đi tắm rồi ngủ đi."
Nói xong, bà bế Tiểu Bảo vào nhà chính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play