"Nói vậy nghe có vẻ thiệt thòi quá. Hay là thôi đi?" Đinh Nhan làm bộ muốn trả lại cuốn sách, người bán sách sợ quá vội vàng giấu cuốn sách vào tay Đinh Nhan, "Tôi là người nói lời giữ lời, đã nói bán là bán, coi như tôi lỗ vậy."
Đinh Nhan cười nhẹ: "Vậy thì cảm ơn ông chủ nhé."
Cầm cuốn sách trên tay, Đinh Nhan cảm thấy rất vui. Cô không vội trở về tìm Trần Thụy mà đi dạo quanh phố , muốn tìm xem có món đồ nào mình thích không. Rồi cô nhìn thấy một sạp hàng đông người. Ở đó bày bán nhiều đồ cổ, có chiếc trâm cài tóc bằng ngọc khắc hoa văn tinh xảo, một chiếc quạt tròn, một sợi dây chuyền ngọc và một đôi giày thêu màu đỏ!
Những đồ vật cổ này rất tinh xảo, người sành đồ cổ đều nhận ra ngay đây là hàng thật, chính vì thế mà họ rất hứng thú. Có người ngồi bệt xuống ngắm nghía, có người thì mặc cả với chủ cửa hàng.
Mọi người tỏ ra thích thú nhất với chiếc trâm ngọc, chiếc quạt tròn và sợi dây chuyền ngọc. Còn đôi giày thêu thì ít người để ý đến hơn, có lẽ vì đôi giày màu đỏ thêu trông hơi đáng sợ, nhiều người cho rằng đó là điềm xấu.
Người bán đồ cổ là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, gầy gò và có vẻ hơi sợ sệt. Anh ta lắp bắp nói: “Đây đều là những đồ vật do tổ tiên tôi truyền lại. Nếu gia đình không quá khó khăn, tôi cũng không muốn bán chúng.”
Đinh Nhan chen vào, ngồi xổm xuống và cầm đôi giày thêu lên xem xét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play