Khúc Ngưng Hề ho nhẹ một tiếng, nghiêm mặt nói: “Tất nhiên là ta ái mộ điện hạ rồi, cho nên ta mới phải khuyên can điện hạ nên có chừng mực, bảo trọng thân thể…”
“Ồ?” Bùi Ứng Tiêu nở nụ cười, thì thầm: “Vì sao cô phải bảo trọng thân thể? Thân thể của cô không tốt sao?”
“Không có…” Nàng nào dám nói như vậy, nên chỉ đành vội vàng giải thích: “Chỉ là, ta nghe nói… việc này “tốt quá hoá dở”…”
“Tiểu Vãn Du…” Hắn cắt đứt lời nàng, dùng một tay nâng cằm nàng lên: “Tối hôm qua cô chỉ làm có hai lần thôi.”
“Chỉ”?
Khúc Ngưng Hề sửng sốt, bất giác hồi tưởng lại… Nàng đã khó chịu trong một khoảng thời gian dài như vậy, còn nóng rực tựa như thiêu như đốt, thế mà hắn lại nói là “chỉ có hai lần thôi” sao?
Khi nghĩ đến những hình ảnh mê loạn kia, nhất thời, khuôn mặt nàng đỏ bừng lên, không dám nghĩ thêm nữa. Nhưng thật ra, nàng lại không tin vào câu này cho lắm, có khi lúc ấy người này thấy nàng đang mơ màng nên mới nhân cơ hội đó để lừa nàng cũng nên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play