Bùi Ứng Tiêu cũng không thừa nước đục thả câu, mà hắn cười khẩy và đáp: “Mông Thiên Thạch không còn đường lui, nên ông ta có thể khuyên Phổ Lạc Cam lợi dụng sự chán ghét Lục gia trong lòng phụ hoàng, hòng ngăn cản cô đăng cơ. Bởi vì cô mang một nửa huyết mạch của Lục gia, và đúng thật là khi còn bé, cô đã từng bị ông ta ghét bỏ.”
Hắn chỉ nói qua loa, nhưng Khúc Ngưng Hề lại nghe ra chút chua xót.
Nào có ai vừa sinh ra là đã có “tám trăm tâm địa”? Thái tử điện hạ cũng đã từng thuần khiết, phải chăng hắn cũng đã từng nảy sinh tình cảm ruột thịt, để rồi lại thất vọng hết lần này đến lần khác?
Khả năng họ thành công thuyết phục được Phổ Lạc Cam rất cao, cha con Mông Thiên Thạch và Bùi Tĩnh Lễ sẽ có đồng minh, sẽ có cùng một mục tiêu, đó là đưa Nhị Hoàng tử lên ngôi.
Hiện giờ bọn chúng không có binh lực, chỗ dựa duy nhất đó chính là là sự nhân từ mà bệ hạ dành cho Bùi Tĩnh Lễ, ông ta không nỡ giết nhi tử này, nên mọi chuyện… vẫn có thể thay đổi được.
“Bây giờ bọn chúng chỉ cần để cô rơi vào tình cảnh như Lục gia, bị phụ hoàng chán ghét, thì bọn chúng sẽ có thể thành công…” Bùi Ứng Tiêu nhướng mày, hỏi nàng rằng: “Đố Tiểu Vãn Du biết, bọn chúng sẽ làm gì để cô suy tàn?”
Khúc Ngưng Hề lắc đầu, muốn nói không biết, nhưng nàng đột nhiên khựng lại, hơi mở to hai mắt ra và nói: “Chúng, bọn chúng chỉ cần nói cho chàng biết chân tướng cái chết của Lục gia…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play