Bùi Ứng Tiêu nhìn vào mắt nàng, đột nhiên thở dài một tiếng rồi nói: “Nếu nàng phản bội cô, cô sẽ khóc, sau đó sẽ giết nàng.”
“Nếu vậy, dù ta có chết cũng không oan ức chút nào cả. Vì ta đã không biết đúng sai, vẽ đường cho hươu chạy, có chết chưa hết tội.” Một tay Khúc Ngưng Hề chống lên mặt bàn, nàng nâng mặt mình lên và nói: “Vì ngay từ ban đầu, điện hạ đã có thể giết ta rồi.”
“Sao cô có thể nỡ lòng làm vậy với nàng? Tiểu Vãn Du đã cố gắng đến vậy rồi mà…” Hắn đưa tay qua mặt bàn, hôn nhẹ lên khóe miệng nàng.
Đến cả sự hiện diện của cái bàn thấp này cũng không thể ngăn cản nam nhân này hôn nàng thêm lần nữa.
Khúc Ngưng Hề mơ hồ nhận ra vì sao lúc đó mình lại được tha mạng. Tai mắt của Thái tử trải rộng, nắm hết thảy mọi chuyện trong tay, có lẽ là không có chuyện gì xảy ra ở Thượng Kinh này mà hắn không biết.
Có phải là vì hắn thấy nàng “thân bất do kỷ” [*], cho nên hắn đã liên tưởng tới bản thân hắn hay không?
[*] Thân bất do kỷ: mô tả tình huống mà một người buộc phải làm những điều mà họ không muốn hoặc không thể kiểm soát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play