Lại qua thêm mấy ngày nữa, Thượng Kinh đã bị bao phủ trong những tầng mây dày đặc, sau đó, một trận tuyết lớn đã “đổ bộ”.
Thực sự thì trận tuyết này rất lớn, đã rơi suốt ba ngày ba đêm rồi.
Vài lão nhân gia đứng trước cửa sổ nói là đã mấy chục năm họ không thấy trận tuyết nào lớn như thế này, tuyết rơi dày đặc, như muốn bao phủ hết mọi ngóc ngách.
Vừa hay bấy giờ Đinh Tuyết Quỳ cũng đã quay về từ Ngọc Tuyền sơn trang, nàng ấy vừa thấy tiếc nuối, vừa thấy may mắn.
Tiếc nuối là vì không thể vừa ngâm mình trong suối nước nóng, vừa ngắm tuyết rơi; nhưng cũng thấy may mắn vì vừa hay đã tránh được trận tuyết lớn này. Nếu tuyết rơi quá dày, chuyện ngâm mình dưới bể tắm suối nước nóng sẽ trở thành một thảm hoạ, đến khi đó thì làm gì còn tâm trạng đâu để mà ngâm thơ đối câu, thưởng hoa ngắm trăng nữa?
Tuyết dày đến mức có thể chôn mình dưới tuyết luôn đó!
Đinh Tuyết Quỳ hồi phủ chưa được bao lâu, mà Khúc Ngưng Hề đã nhận được một bức thư từ nàng ấy rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT