Khúc Ngưng Hề cả kinh, đầu ngón tay nhỏ nhắn trắng trẻo hết cong lại rồi duỗi ra, muốn chạm vào đầu hắn nhưng rồi lại do dự.
Hôm nay nàng chưa quấn đai lưng là đã đi ra đây rồi, lúc tắm rửa, Ngân Hạnh chuẩn bị đồ ngủ rộng rãi cho nàng, sắp đi ngủ nên nàng ấy không hề đưa đai buộc cho nàng.
Nên giờ đây, khi phần cầu tuyết tròn trịa đẫy đà mềm mại bị hắn dán vào, nó dễ dàng bị người nọ “đè ép”, dù rằng hắn không dùng nhiều sức.
Nhận ra được xúc cảm mềm mại rõ ràng như vậy, như nhiều tầng mây chất lên, Bùi Ứng Tiêu khó mà không cảm nhận được.
Hắn ngẩng đầu lên rồi lùi lại một chút, sau đó, ánh mắt chăm chú nhìn về phía “thứ” ở trước mặt mình.
Ánh mắt Bùi Ứng Tiêu nặng nề, hai người mặt đối mặt, dựa sát vào nhau, sao mà Khúc Ngưng Hề không biết hắn đang nhìn vào chỗ nào cho được?
Lòng nàng vô cùng hoảng, nhưng lại không có cách nào có thể che giấu được, thế là nàng dứt khoát vươn hai tay ra, chặn tầm mắt của hắn đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT