Bùi Ứng Tiêu nói: “Chính nàng đã trêu chọc ta trước.”
Đúng, hình như đúng là có chuyện như thế thật, là do nàng đã nói là nàng ái mộ hắn…
Tuy Khúc Ngưng Hề đã uống say nhưng nàng cũng không hề quên chuyện đó, nàng oà khóc nức nở: “Ái mộ ngài là chuyện của ta, có liên quan gì đến điện hạ đâu?”
Đây là lần đầu tiên Bùi Ứng Tiêu nghe thấy cách nói như thế này, hắn không nhịn được mà bật cười: “Không liên quan gì đến cô sao?”
Khúc Ngưng Hề gật đầu thật mạnh, nhưng vì nàng ngồi không vững, nên khi gật đầu như thế, người cũng nghiêng ngả theo rồi lại ngã vào trong lòng hắn, còn lời nàng nói thì nghe cũng khá rõ ràng: “Để một mình ta ái mộ ngài là được rồi, ngài không cần phải quan tâm đến ta…”
Bùi Ứng Tiêu vươn tay ôm lấy nàng, kéo nàng lại rồi để nàng ngồi trên đùi mình, nàng nhỏ bé xinh xắn, cũng chịu ngồi ngoan, không còn nghiêng trái nghiêng phải nữa.
“Nàng ái mộ cô thật sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT