Khúc Ngưng Hề khẽ run lên, lông tơ dựng đứng. Khi nàng nghĩ đến cái cảnh con rắn gần mình đến thế, mồ hôi lạnh chỉ muốn tuôn chảy không ngừng.
Ban nãy cách một lớp xiêm y, tuy cảm giác không mấy chân thực, nhưng xu hướng ngóc đầu lên của nó lại rõ vô cùng.
Khi thấy tiểu cô nương trong ngực lộ vẻ sợ hãi, Bùi Ứng Tiêu không nhịn được mà bật cười, hắn nâng cằm nàng lên để nhìn về phía hắn, rồi hắn hỏi: “Cô phải nói dối ngươi à?”
Khúc Ngưng Hề nhìn vào ánh mắt đen nhánh sâu thẳm của hắn, nàng chỉ đành lấy lại tinh thần mà nói: “… Không, không có.”
Nàng tin, dù hắn có ngang nhiên quấn một con rắn lên cổ, thì cũng không có ai dám nói gì hắn cả.
Nàng thì lại càng không dám. Ai mà có gan chất vấn hắn đâu?
Thế nên, Thái tử không nhất thiết phải giấu một con rắn mà không dám nhận, nói theo lẽ thường thì, ai lại mang theo một con vật như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT