Đúng là vì lá thư tình kia nên Thiên Khánh Đế mới bãi giá đến cung Phù Đan.
Nhưng Hoàng hậu đã đến trễ một bước. Ngay lúc thiết triều hôm nay, ở trước mặt toàn thể văn võ bá quan, ông ta đã quyết định Thái tử sẽ là người chịu trách nhiệm tổ chức lễ Vạn Thần năm nay.
Nhưng còn chưa quá giờ trưa, ông ta lại nhận được lá thư như thế kia ở Ngự thư phòng.
Thánh chỉ đã hạ, miệng vàng lời ngọc, há có thể thay đổi nhanh như thế?
Thiên Khánh Đế ngồi xuống, hỏi nhỏ rằng: “Hoàng hậu đã tìm ra được cung nữ đó hay chưa?”
“Chưa.” Khúc Hoàng hậu đứng bên cạnh ông ta, bà ta trả lời: “Ban đầu thần thiếp định tìm ra xem người đó là ai trước, nào ngờ Tú Tương lại không thận trọng như thế, thần thiếp cũng có chút bất ngờ.”
Đúng thật là bà ta muốn tìm ra người đó. Nhân chứng vật chứng đầy đủ là tốt nhất, nhưng e là sẽ không kịp.
Nào ngờ, dẫu đã vội vàng đem lá thư tình kia đến Ngự thư phòng nhưng cũng vẫn không kịp, lúc thiết triều, đã chọn được người chịu trách nhiệm.
Thiên Khánh Đế nhìn về phía Bùi Ứng Tiêu: “Huấn Đình, con tự nhìn một cái đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT