--- Không khóc.
--- Anh dẫn em đi mua đồ ăn ngon.
Ánh nắng yếu ớt chiếu lên gương mặt điển trai xanh xao của Cố Thanh Hoài, làn da của anh trắng bệch, đôi môi nứt nẻ, lông mi dày rũ xuống một bóng râm mềm mại.
Khi họ là bạn cùng bàn, mỗi lần Cố Thanh Hoài đi chơi bóng rổ, sau tiết thể dục hay ăn trưa về, anh đều mang đồ ăn ngon cho cô, cầm trên tay hoặc bỏ vào túi đồng phục học sinh.
Mùa hè có kem ly, mùa đông có sơn trà ngào đường và hạt dẻ rang đường, lúc không vui thì có bánh kem trà xanh hơi đắng nhưng hậu vị ngọt, còn vào những ngày cô đau bụng sẽ có bánh nếp đường nâu nóng hổi được phủ lớp bột đậu nành dày vừa mềm vừa dẻo lại vừa thơm.
Trong ba năm cấp ba, anh gần như mua cho cô tất cả đồ ăn vặt ngon trong trường và ngoài trường.
Sau này khi học đại học, Cố Thanh Hoài học trường quân sự nên không thể tùy tiện ra ngoài, cho dù có thể xin nghỉ phép thì cũng phải quay về trường trước bốn giờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT