Đoàn người Thanh Ca trở lại Dung Nguyệt các, đầu tiên Thanh Ca trị liệu cho Sở Dạ Tuyệt, sau đó tinh tế dặn dò hắn một hồi. Mũi tên kia vốn không trúng chỗ hiểm của hắn, chỉ là đâm vào có chút sâu, vì thế miệng vết thương khép lại có chút chậm mà thôi, chỉ cần không lộn xộn, vết thương không chạm nước để tránh nhiễm trùng là ổn rồi.
Mà Sở Dạ Tuyệt mặc dù bị thương, nhưng vì thế mà được Thanh Ca dốc lòng chiếu cố, cho dù chỉ là trị vết thương, dặn dò mấy câu nhưng so trước kia nàng ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn hắn thì hắn cảm thấy mình bây giờ hạnh phúc đến có chút lâng lâng. Sở Dạ Tuyệt đột nhiên cảm thấy, vết thương này chịu đựng cũng đáng giá.
Trị liệu cho Sở Dạ Tuyệt xong, Thanh Ca liền để mọi người trở về nghỉ ngơi. Mặc dù là ban ngày, nhưng hôm qua bọn họ cũng đã mệt mỏi một đêm, không ít người trên người cũng mang theo vết thương lớn nhỏ, nhưng vì không có nghiêm trọng như Sở Dạ Tuyệt cho nên bọn họ chỉ có thể tùy tiện bôi thuốc trị thương. Cũng chính vì thế mà bọn họ ảo não không thôi, tại sao lúc ấy không phải bọn họ giúp Thanh Ca ngăn cản mũi tên đó?
Giằng co một đêm, tất cả mọi người đều có cảm giác hết hơi hết sức, nghe Thanh Ca nói như vậy cũng không còn suy nghĩ nhiều liền trở lại phòng riêng của mình mà nghỉ ngơi.
Xế chiều hôm đó, khi mọi người còn đang say giấc, Cơ Vô Tà cũng từ trong mộng tỉnh lại. Hắn thừa dịp mọi người đang nghỉ ngơi mà ẩn vào gian phòng của Thanh Ca. Trong khoảng thời gian này, nam nhân của Thanh Ca ngày càng nhiều, bởi vì bị bọn họ quấy nhiễu nên hắn không có cơ hội ở riêng cùng Thanh Ca trong một phòng, bây giờ cơ hội tới…
Ngay lúc hắn đang đắc ý thì hắn phát hiện trong phòng Thanh Ca căn bản không có ai, khi hắn đang nghi hoặc thì phát hiện trên bàn đặt một phong thư, hắn nghi hoặc cầm lấy thư, mở ra xem nội dung bên trong. Hắn càng nhìn càng tức giận, càng nhìn càng nóng vội. Đợi đến lúc đọc hết nội dung trong thư, hắn vừa thương tâm vừa lo lắng mà phát ra tiếng gầm đầy giận dữ.
Tiếng gầm này đánh thức những nam nhân khác còn đang chìm trong giấc mộng, mọi người thấy thanh âm này truyền ra từ phòng Thanh Ca, ngay cả ngoại y cũng không mặc, vôi vã chạy vào gian phòng của Thanh Ca, nhưng trong phòng không có thân ảnh của Thanh Ca mà chỉ có Cơ Vô Tà đầy tức giận và lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play