“Khụ, sau này cũng đừng có gọi muội muội, các ngươi cứ gọi Thanh Ca cô nương là được rồi.”
Bắc Thần Đế có chút kinh dị khi nghe Thục phi nói chuyện, phải biết rằng một mẫu thân đối với nữ nhi của mình xưng tỷ gọi muội, này coi là chuyện gì.
“Ặc, dạ, nô tì biết rồi, chẳng qua là không biết Bệ hạ có thể để cho Nguyệt Nhi cô nương vì mọi người trình diễn một khúc hay không?”
Thục phi trong bụng nhận định Thanh Ca cầm kỹ tuyệt không bằng bà, cũng nhận thức Bắc Thần Đế mới vừa rồi cũng không vì Thanh Ca từ chối, như nếu thật sự là như thế, bà như thế nào lại bỏ qua cơ hội tốt bêu xấu Thanh Ca trước mặt mọi người. Huống chi Bắc Thần Đế lại làm cho bà Quý phi một nước gọi một nữ tử thanh lâu không rõ lai lịch như vậy, bà nghĩ như thế nào cũng không cam lòng.
“Thanh Ca nguyện ý sao?”
Bắc Thần Đế mặc dù không có nghe qua tiếng đàn của Thanh Ca, nhưng ông cũng đã được nghe nói Thanh Ca ở Phong Nguyệt lâu khảy đàn âm thanh phát ra động lòng người, vì vậy ông tin tưởng Thanh Ca tuyệt sẽ không thua kém so với Thục phi, ông vừa rồi hỏi như thế cũng bất quá là vì tôn trọng ý kiến của Thanh Ca mà thôi.
Nhưng những lời này rơi vào trong tai Thục phi thành ra có ý khác, Bắc Thần Đế nói như vậy, bà liền càng thêm kết luận Thanh Ca cầm kỹ cực kém, nếu không Bắc Thần Đế cũng sẽ không hỏi như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play