Lúc đầu nghị luận rối rít mọi người bị thanh âm của Thanh Ca lạnh lùng cùng ánh mắt sắc bén kinh sợ trong nháy mắt yên tĩnh trở lại.
Mà phụ thân Lệ phi Lễ bộ Thượng thư Triệu Trung Thừa mặc dù cũng có chút kinh sợ do ánh mắt Thanh Ca cùng hàn khí bức người, nhưng ở trong lòng nói cho hắn biết mình chẳng qua cảm giác của hắn sai mà thôi, một nữ tử thanh lâu không quá mười lăm tuổi, làm sao có cái loại ánh mắt kinh khủng này, hắn không tin, vì vậy hắn từ từ thở bình thường, nội tâm chấn động mất tự nhiên bình tĩnh trở lại, lại nói tiếp:
“Trong thiên hạ, đâu cũng là đất của vua;, ai cũng là thần tử của vua, ngươi làm thần dân Bắc Thần chẳng lẽ không vì đại cục Bắc Thần suy nghĩ sao? Huống chi Bệ hạ sủng ái ngươi như thế, chẳng lẽ không vì Bệ hạ phân ưu sao?”
“Mặc dù toàn bộ thiên hạ đều thuộc về Hoàng Đế, tin tưởng trong đó cũng sẽ không bao gồm ta, vận mệnh của ta, ta tự mình định đoạt, ta không thuộc về bất luận kẻ nào, ta chỉ là của ta mà thôi, cho dù là Hoàng Đế chí cao vô thượng cũng không có thể vượt qua khống chế nhân sinh của ta, huống chi, Tĩnh, người nỡ để cho ta đến Nam Sở sao?”
Thanh Ca nửa trước đoạn còn nói cuồng vọng như vậy, thời điểm nói xong lời cuối cùng, chỉ thấy Thanh Ca một tay chống mặt nghiêng đầu, trách móc nhìn Bắc Thần Đế trước mặt lộ ra trạng thái mị hoặc, nhưng trong mắt lại lộ ra nghịch ngợm.
Bắc Thần Đế vừa nhìn liền thấu Thanh Ca mị hoặc cho mọi người dưới kia nhìn lại mà thôi, hắn cũng phối hợp với Thanh Ca gật đầu, ôn nhu nói ra để cho mọi người hiểu lầm:
“Thanh Ca là nữ nhân Trẫm thích nhất, Trẫm làm sao sẽ để cho con xuất giá đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play