“Thì ra công tử chính là Đại tướng quân uy vũ dũng mãnh trong truyền thuyết của Bắc Thần, Chiến thần a.”
Nàng biết sơ qua về triều đình hiện nay qua lời của Ngữ Tình, mặc dù nàng biết không nhiều lắm, nhưng một số quan lớn có tên có tuổi thì nàng cũng phải biết, trong đó rõ ràng bao gồm vị trước mặt danh tiến lẫy lừng chiến thần Đại tướng quân này a.
Ngữ khí cố tình kinh ngạc của Thanh Ca bất kỳ ai nghe được cũng sẽ nhận ra, càng giống như là trần thuật một chuyện thực mà thôi. Cũng không có biểu cảm nên có của một nữ tử bình thường đối mặt với một Chiến Thần là sùng bái cùng quý mến.
Trạm Nguyệt Hàn nhíu mày, trầm mặc bưng lên chén rượu được Thanh Ca rót đầy, nâng tay lên liền uống một hơi cạn sạch, sau đó đột nhiên lộ ra vẻ mặt vừa hưởng thụ vừa nghi ngờ.
Nguyệt Nhi nàng mặt dù là hoa khôi Phong Nguyệt lâu nhưng cũng không thể có cơ hội hưởng thụ rượu ngon như vậy, phải biết rằng rượu tốt như vậy chỉ sợ không phải dễ dàng có thể mua được, dĩ nhiên không phải là vấn đề về giá tiền mà đúng hơn là rượu ngon như vậy vốn là sản lượng không nhiều lắm, người bình thường làm sao có thể dễ dàng mua được. Nhưng nàng một nữ tử thanh lâu nhưng lại mua được, hơn nữa nhìn thấy nàng dùng thứ này đãi khách, nghĩ đến liền cảm thấy rượu tốt như vậy chắc nàng cũng sẽ không chỉ có một bình đi, chuyện này làm sao khiến hắn không nghi ngờ.
Thanh Ca thấy vẻ mặt Trạm Nguyệt Hàn hưởng thụ, bình phẩm rượu ngon trong tay, hướng Trạm Nguyệt Hàn lắc lắc chén rượu, có chút khoe khoang nói:
“Như thế nào? Không tệ đúng không, đây là nữ nhi hồng đã ủ được năm mươi năm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play