Bầu trời dần sáng hẳn, trong lầu khách nhân đều tấp nập rời đi, một người khách nhân cuối cùng rời đi, cũng chính là lúc Phong Nguyệt lâu đóng cửa, mọi người bắt đầu đi nghỉ ngơi.
Hoa nương đưa một người khách nhân cuối cùng rời đi, liền tới đến gian phòng của Thanh Ca.
“Nữ nhi của ta ngoan, con đi chuẩn bị một chút nha, tối nay con được treo thẻ lên biểu diễn, đi ra ngoài lộ mặt, cũng tốt để nói trước cho những cậu ấm biết đến, con có cần gì phải nói cho nương, nương nhất định chuẩn bị đủ cho con. Đúng rồi, con biết cái tài nghệ gì? Cầm? Kỳ? Thi? Họa? Không có cũng không sao, chỉ bằng khuôn mặt của con thôi, hướng trên đài vừa đứng là có thể mê ngất một mảng lớn, ha hả.”
Nàng vừa tiến đến lại bắt đầu ý vị nói, cũng không cho Thanh Ca cơ hội nói chuyện.
“Chuyện là, nương, ta nghĩ bây giờ trước tiên biết mọi người trong lầu, như vậy buổi tối lúc ta lên đài cũng sẽ không hồi hộp, người xem có thể không?”
Thanh Ca bộ dạng như chuẩn bị mà cắt đứt lời hoa nương nói.
“Vậy sao? Được rồi, ta ngay bây giờ sẽ đi đem bọn họ gọi vào đại sảnh cho con biết.”
Hoa nương nửa tin nửa ngờ nhìn qua Thanh Ca, nhưng chỉ là nhìn một lần các cô nướng khác trong lâu có thể khiến cho nàng có thể trở thành cây rụng tiền thì bà liền cao hứng, bà cũng rất vui lòng làm như vậy, liền sảng khoái đáp ứng. Trong lòng còn nghĩ là trong lòng nữ nhân kia hẳn là bị hư vinh quấy phá, cây rụng tiền nàng có thể là muốn mượn cơ hội này tỏ rõ uy phong, khoe khoang một chút địa vị của nàng ở trong lầu, dù sao bằng vẻ xinh đẹp của Thanh Ca, vị trí thứ nhất Phong Nguyệt lâu này còn không phải là của nàng sao, thành toàn nàng một chút cũng không có gì không được.
“Ta muốn thấy là mọi người nha, cho dù làm việc lặt vặt cũng không thể thiếu một người.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT