An Thiều: "Kia không phải là bảo vật của Húc Đình Cung, mà là vật của tộc ta. Nhiều năm trước, nó bị người Húc Đình Cung cướp đi và chiếm làm của riêng. Ta chỉ đơn giản là mang nó về mà thôi."
An Thiều nói đến đây, vẻ mặt đầy tức giận: "Bọn họ còn dám khắc ấn ký lên thánh vật của tộc ta. Ta đã thử rất nhiều cách để xóa đi, nhưng vẫn chưa thành công."
Nghiêm Cận Sưởng: "Vậy nên ngươi bị bọn họ truy sát tới tận đây?"
An Thiều thở dài: "Ta cứ nghĩ mình sẽ nhanh chóng đến được Nghiên Vọng Thành. Nếu vào được trong thành, ta có thể lẫn vào đám đông. Nhưng sau vài ngày bôn ba, ta vẫn không thấy bóng dáng Nghiên Vọng Thành đâu. Trên đường, ta gặp một nhóm tiểu thương, họ nói gần đây có một khu rừng rậm kỳ quái, vào đó một lúc sẽ mất phương hướng."
Nghiêm Cận Sưởng: "…… Nghiên Vọng Thành, hình như đi về hướng tây nam từ Thông Nguyên Thành."
An Thiều: "Ân?"
Nghiêm Cận Sưởng: "Ngươi đi nhầm hướng, đương nhiên không thể đến được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play