An Thiều thần sắc rõ ràng là vì nội dung tán gẫu của những người ở bàn bên mà trở nên kỳ lạ, ánh mắt âm trầm kia thoạt nhìn như muốn biến cái bàn trước mặt thành bột vụn.
Đúng lúc tiểu nhị mang trà tới, An Thiều dường như cảm nhận được điều gì, trước khi tiểu nhị đến gần liền nhắm mắt, điều chỉnh một chút, sau đó mới mở mắt ra lần nữa, khóe miệng nở một nụ cười trông có vẻ rất vui vẻ, nhìn về phía Nghiêm Cận Sưởng: "Này, Cận Sưởng, ngươi nói nơi này..."
Nụ cười trên mặt An Thiều cứng đờ, vì vừa quay đầu đã chạm phải ánh mắt của Nghiêm Cận Sưởng, mới phát hiện Nghiêm Cận Sưởng từ nãy đến giờ vẫn lặng lẽ nhìn hắn.
An Thiều: "Ngươi nhìn ta làm gì?"
Tiểu nhị đặt khay trà lên bàn, ánh mắt lại lướt qua đôi tay đang đan vào nhau của họ.
Để che giấu vết ấn trên tay, Nghiêm Cận Sưởng chỉ có thể quấn vải trắng quanh tay hai người, cả hai không làm bất kỳ động tác nào, chỉ để tay kề sát bên nhau, trông thật kỳ lạ, vì vậy họ chỉ có thể dùng tư thế này cho thuận tiện —— mười ngón tay đan vào nhau.
Nghiêm Cận Sưởng: "Không có gì."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play