Lăng Hào trả lời xong, dây đàn căng chặt trong lòng mấy năm nay như thể bất giác thả lỏng.
Thậm chí đáy lòng còn sinh ra một vài ý tưởng không thực tế.
Cậu dừng động tác trong tay, quay đầu nhìn về phía Nguyễn Khê rồi nói: "Nếu sau này có cơ hội..."
Nhưng nói đến đây thì ngừng, bởi vì trong lòng cậu biết rõ ràng nhất, không có sau này mà cũng chẳng có cơ hội nào cả.
Dường như Nguyễn Khê biết cậu muốn nói gì, nhưng ánh mắt cô cũng không hiện lên vẻ buồn bã mà cất giọng thoải mái, như thể đang nói về một chuyện cực kỳ nhẹ nhàng, bổ sung câu nói của cậu: "Nếu về sau có cơ hội, tôi sẽ tới thăm nhà cậu."
Có lẽ bị Nguyễn Khê cảm nhiễm, Lăng Hào bỗng cảm thấy không có gì phải sầu khổ bi thương hết.
Khóe miệng cậu giương lên, gật đầu với Nguyễn Khê: "Ừ."
Chính Lăng Hào cũng cảm thấy đây chỉ là lời nói suông.
Nhưng Nguyễn Khê lại biết, sớm muộn gì cũng có một ngày cậu phải trở về nơi mình nên đến.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play