"A Uyên tuy không giỏi, nhưng cũng không đến mức ngã ngựa. Là đứa trẻ đó cầm gậy đánh bóng ngựa nhắm thẳng vào con, cố tình để lộ ra tấm phù hộ thân mà tổ phụ đã tặng phụ thân. Chỉ trong thoáng chốc thất thần, con đã sơ suất để ngã khỏi ngựa.
"Khi hắn kéo dây cương, cố ý thúc ngựa dẫm thẳng lên người con, con đã gắng hết sức lăn người, bảo vệ lấy thắt lưng. Nhưng vẫn bị ngựa giẫm gãy xương chân. Lúc ấy, hắn đứng trên cao, nhìn xuống cười lạnh mà nói:
"'Chỉ cần ngươi tàn phế, mẫu thân ngươi mới sống không bằng chết. Ta cùng mẫu thân ta mới có thể chiếm được tất cả của Hầu phủ, cũng hả được nỗi tức giận này.'"
"A Uyên đau chân, nhưng trái tim càng đau hơn. A Uyên không dám nói, bởi nỗi đau ấy, A Uyên không muốn mẫu thân phải gánh chịu. Là A Uyên có lỗi với mẫu thân."
Đứa trẻ mới sáu tuổi khóc nức nở, khiến lòng ta quặn thắt. Ta ôm nó vào lòng, dịu dàng an ủi:
"Con thì có lỗi gì? Kẻ thực sự làm ác vẫn còn ngang nhiên kiêu ngạo, con chỉ là người bị hại, cớ gì phải tự trách mình."
Nhưng nó lắc đầu:
"Phụ thân hoang đường, tổ mẫu hồ đồ, bọn họ không xứng với những tính toán và sự hy sinh của mẫu thân. Mẫu thân là vì con, vì con mang dòng m.á.u bẩn thỉu của Thẩm gia mà phải nhẫn nhịn, đứng ra giải quyết hậu quả cho phụ thân, giúp cô cô mưu toan, gánh vác cả gia tộc Thẩm gia.
"A Uyên chính là tội nhân, chính con đã giam cầm cả đời mẫu thân."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT