Đích tỷ đã định hôn với tân khoa Trạng nguyên. Gã Trạng nguyên đó ngốc nghếch, trong mắt ta thì hoàn toàn không xứng với đích tỷ.
Hắn chỉ là kẻ nhặt được món hời. Nếu không phải Thái tử cứ chằm chằm muốn chiếm đích tỷ, ta tuyệt đối sẽ không để tỷ ấy gả cho một tên ngốc như vậy.
Nhưng ta không ngờ rằng, sau khi đích tỷ định hôn, ánh mắt của Thái tử lại chuyển sang ta.
Không biết sợi dây thần kinh nào của hắn có vấn đề, mà ngày ngày cứ quanh quẩn bên cạnh ta. Ta không thể đánh hắn, chỉ đành giả vờ không hiểu ý.
“A Trúc muội muội, chiếc vòng này đẹp thật, càng tôn lên làn da trắng như ngọc của muội.” Thái tử nói.
“Chiếc vòng này là muội nhặt được khi ngồi ở hố xí. Thái tử ca ca thích không?”
Mặt Thái tử thoáng giật giật.
“‘Núi có cây, cây có cành, lòng ta yêu nàng mà nàng chẳng hay.’ A Trúc muội muội đúng là kẻ ngốc.” Thái tử cảm thán.
Xin lỗi, ánh mắt hắn không hề đong đầy tình ý, mà chỉ khiến người khác cảm thấy đáng sợ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT