Ôn Noãn nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Cố Thâm, không nhịn được liền bật cười.
Cô nhún vai, đã lâu rồi cô mới có thể thoải mái cười đùa vui vẻ như vậy.
"Tiếc là đã quá muộn rồi."
Ngay cả khi phải đối diện với cặp mắt nóng rực của Cố Thâm, Ôn Noãn không hề cảm thấy lúng túng: "Tôi đưa chai nước đó cho người khác uống rồi."
Cố Thâm: "..."
Anh im lặng một lát, cúi đầu xuống nhìn Ôn Noãn.
"Cậu đã đưa chai nước đó cho ai?" Lúc anh nói, giọng của anh rất trầm và thấp, khác hoàn toàn với giọng nói lạnh lùng ngày thường, nhưng nghe rất cuốn hút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT