Việc học của tôi là do ông nội chu cấp khi ông còn sống, đến khi sắp lên cấp 3 thì ông mất, cha mẹ cũng không cho tôi học tiếp, bắt ở nhà làm việc nhà.
Một năm rưỡi trước, tôi vào làm phục vụ tại nhà hàng, tất cả tiền lương đều bị cha mẹ thu hết, mỗi tháng chỉ cho tôi vài đồng tiêu vặt. Nếu không phải chủ nhà hàng thấy tôi tội nghiệp, cho phép tôi giữ lại một ít, thì tôi cũng không thể dành dụm được mấy chục đồng để mua vé đến Nam Thị.
Nhưng bạn trai cưới người khác rồi, số tiền còn lại cũng bị trộm mất."
Nói đến đây, Khương Mỹ Trúc không khỏi cảm thấy thương hại chính mình.
"Phúc họa khôn lường, họa mà không tránh được, biết đâu lại gặp may. Cha mẹ cô không thương cô thì cô nên tránh xa họ, bạn trai cô cưới người khác, chứng tỏ các người không có duyên, cố chấp cũng không có kết quả tốt.
Dù có kết quả, tương lai cũng chưa chắc hạnh phúc, vì ngay từ đầu cô đã không phải là con dâu mà cha mẹ anh ta mong muốn, nếu không họ đã không ép anh ta cưới con gái trưởng thôn.
Hiện tại có cơ hội phát triển ở thành phố, cô cứ phát triển ở đây. Thành phố không phải tốt hơn nông thôn sao? Chỉ cần cô nắm bắt cơ hội, làm việc chăm chỉ, cô sẽ nhận được những phần thưởng xứng đáng hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT