Thẩm Vũ nghe nam nhân hỏi chuyện, cũng không có biểu hiện gì đặc biệt, nàng vẫn bò ở mép giường, một nha đầu đứng bên cạnh, trong tay nâng cái ống nhổ, hiển nhiên là hầu hạ Thẩm Vũ nôn nghén.
"Thần thiếp ——" nàng dừng một chút mới mở miệng, muốn trả lời Hoàng thượng, nào ngờ nàng mới vừa mở miệng lại nôn thốc nôn tháo lần nữa.
Hốc mắt đỏ cả lên, tầm mắt mờ đi, đôi mắt cũng loang loáng nước, cái mũi ê ẩm, cả người đều vô cùng khó chịu.
Tề Ngọc nhìn nàng nôn thành như vậy, trong lòng thêm khẩn trương, hai tay hắn không ngừng nắm chặt nhau, mười ngón giao nhau dùng sức mà nắm chặt rồi lại buông ra, trong lòng bàn tay chảy ra vô số mồ hôi lạnh.
Cũng chính vì Thẩm Vũ nôn nhiều như vậy, nên hắn mới không muốn đến đây, mỗi lần tới đều không thể giúp gì, Thẩm Vũ còn phải kiêng dè hắn, sợ phạm phải thói sạch sẽ của Hoàng thượng, nôn cũng không được tự nhiên.
Nhưng sau khi hạ triều, nếu không tới nhìn một cái thì cả ngày hắn sẽ cảm thấy trên người không thoải mái, trong đầu trước sau luẩn quẩn không làm được việc gì, ngủ cũng cảm thấy không an giấc.
Lý Hoài Ân và Minh Âm đứng chờ ngoài điện, cửa điện đóng lại, làm cho tiếng nôn mửa khó chịu của người bên trong không truyền ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT