“Ôi, sao anh lại đi ra đây? Mau trở về nằm đi.” Cố Hàm Ninh vội vàng bước nhanh đi qua, đỡ lấy cánh tay Triệu Thừa Dư.
“Đã nằm hơn nửa ngày, anh cảm thấy xương cốt cũng đã bắt đầu tê rần. Bác sĩ cũng chỉ nói là cần phải chú ý chỗ bị thương, những chỗ khác thì không sao mà.” Triệu Thừa Dư cười cười, bên trong nụ cười kia thế nào cũng thấy có ý lấy lòng.
Cố Hàm Ninh vừa trừng mắt, vừa cố gắng đỡ lấy anh, muốn đưa anh trở về phòng: “Bị thương gân cốt thì phải điều dưỡng một trăm ngày, nghe nói qua không? Anh mới chưa tới một ngày mà đã không nằm được sao?
Chí ít mấy ngày nay không thể cử động, anh đừng cho rằng chân không để xuống đất là được, anh dùng chân sau để nhảy lò cò, cũng sẽ lôi kéo cơ bắp cùng dây thần kinh trên cái chân đang bị thương đấy.”
“Được được, anh biết.” Làm bệnh nhân chỉ có cách nghe lời, ít nhất, ở trước mặt bạn gái cần phải ngoan ngoãn nghe lời, Triệu Thừa Dư đưa tay ra, sờ sờ gò má Cố Hàm Ninh, thuận theo ngồi trở lại trên giường, tùy ý Cố Hàm Ninh đem cái chân đang bị thương của anh để lên trên giường, lại để thêm đệm dựa sau lưng anh.
“Giữa trưa em không tới cũng không sao, bọn anh Bùi đã thương lượng, trong thời gian anh dưỡng bệnh, mỗi ngày bọn họ sẽ cho một người ở lại chăm sóc anh.” Triệu Thừa Dư nắm tay Cố Hàm Ninh, dùng sức một chút, lôi kéo cô cùng ngồi xuống bên giường.
Cố Hàm Ninh cười liếc anh một cái: “Em là muốn giữa trưa ninh xương bò trước cho anh, nếu không buổi tối sẽ rất lâu mới chín. Anh không phải là chê em nói nhiều, không muốn thấy em đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play