Cố Hàm Ninh nhìn Nhâm Đan đối diện đột nhiên an tĩnh lại, cúi mặt, nhìn chằm chằm chất lỏng màu đỏ trong ly của mình, nghĩ thầm, có lẽ hôm nay, Nhâm Đan là đến tìm một đáp án, rốt cuộc là nên vì đoạn tình này của mình, viết lên dấu phẩy, hay là dấu chấm hết.
Thật ra, dù là dấu chấm hết, cũng không có gì không tốt, ít ra có thể sửa sang lại tâm trạng, sau đó bước lên một cuộc hành trình khác với khả năng sinh lực vô hạn. Như vậy, còn thẳng thắn dứt khoát hơn là cho mình một dấu chấm lửng.
Cố Hàm Ninh mím môi cười yếu ớt, rời ánh mắt khỏi chỗ Nhâm Đan, lại vô tình đủng phải ánh mắt của Dư Hàn đang nhìn về phía mình. Cô như không có việc gì dời ánh mắt, trong lòng lại âm thầm phiền não, chờ một lát mình nên nói cái lời gì mới phải.
Huống chi, hiện trường còn có một Lục Khải ở đây nhìn chằm chằm, nếu như nói nhầm một câu, bạn học Triệu có thể sẽ nhảy lên từ ngoài hơn trăm km trở về dạy dỗ mình một trận?
Cố Hàm Ninh híp mắt cười, trong lòng suy nghĩ: như vậy cũng không tệ.
Cố Hàm Ninh đang còn cân nhắc dùng từ gì, đã có bạn học ngồi cùng bàn kháng nghị.
“Dư Hàn, cậu không công bằng rồi, sao có thể chỉ quan tâm mình Cố Hàm Ninh thôi? Chẳng lẽ bọn mình không phải là bạn học của cậu a? Cậu chỉ thay mặt cô ấy uống, sao không thay mặt bọn mình uống một chút a? Chẳng lẽ, cậu VÀ Cố Hàm Ninh có gì đó, vượt qua quan hệ bạn học bình thường?” Bạn học nào đó chỉ sợ thiên hạ không loạn cười hì hì trêu chọc, bạn học bên cạnh nghe ra, cũng có người bắt đầu ồn ào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play