Triệu Thừa Dư nhìn Cố Hàm Ninh cười yếu ớt, đáy lòng lập tức lại trở nên cuồng loạn, vừa rồi như dòng nhiệt quay cuồng, giống như lập tức tăng lên gấp bội, xông thẳng lên gáy cậu.
“A…vậy, vậy mình đi vào trước…” Nói xong, Triệu Thừa Dư nhanh chóng đi vào trong cửa, “Uỳnh” một tiếng nặng nề đóng cửa lại, dựa lưng vào cửa, nhắm mắt lại hít sâu một hơi.
Nhất định là cậu đỏ mặt rồi! Triệu Thừa Dư bi ai nghĩ.
Chờ đến khi Triệu Thừa Dư cực lực bình tĩnh lại, xin phép nghỉ, giải thích với đội trưởng “có một bạn học tìm đến, tạm thời không tham gia cuộc thảo luận”, nhận được câu “đi đi đi đi, dù sao cũng không có gì, chính là chúng ta nhàn rỗi nhàm chán g.i.ế.c thời gian mới cùng nhau tụ tập trò chuyện mà thôi, chơi thật vui vẻ vào, buổi tối không về cũng không sao!” Sau khi được đồng ý, cậu giống như là vô cùng tùy ý xách ba lô của mình lên, trong lòng ăn mừng thói quen tối nào sau khi rửa mặt xong cũng bỏ cẩn thận vào trong ba lô thật vô cùng tốt, sau đó cười tạm biệt chín vị đàn anh, xoay người ra cửa.
Ngoài cửa, Cố Hàm Ninh đang dựa vào vách tường hành lang, nhàm nhín thưởng thức tranh sơn dầu treo trên tường, nghe được tiếng mở cửa quay đầu lại, nhìn về phía Triệu Thừa Dư mím môi cười.
Nhịp tim mà Triệu Thừa Dư cố gắng ổn định lại, vừa nhìn thấy nụ cười của Cố Hàm Ninh lại bắt đầu không khống chế được mà đập loạn lên, cậu nắm lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, bước chân phơi phới, đi đến chỗ Cố Hàm Ninh.
Căn phòng mà Cố Hàm Ninh đặt ở tầng trên, ra khỏi thang máy, vào phòng, Cố Hàm Ninh đặt ba lô lên bàn, xoay người cười nói: “Mình đi lau tóc một chút, cậu xem ti vi đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT