“Thừa Dư, bên cậu đang mưa sao?” Cố Hàm Ninh cầm điện thoại di động, nhìn cảnh sắc mơ hồ ngoài cửa sổ, tiếng động ầm ỹ bên tai dường như biến mất, tai chỉ có thể nghe thấy giọng nói quen thuộc khiến cô lưu luyến từ đầu kia điện thoại động truyền đến…
“Ừ, buổi sáng bắt đầu mưa, hình như càng ngày càng to. Ở thành phố H đấy, cũng đổ mưa sao?” Triệu Thừa Dư đến trước cửa sổ sát đất, nhìn thành phố u ám m.ô.n.g lung trong cơn mưa, khóe môi cong nhẹ, sự nóng nảy dưới đáy lòng theo giọng nói mềm mại bên kia mà từ từ lắng đọng lại.
“Ừ, mưa nhỏ chừng mấy ngày rồi, mãi không dứt, rất đáng ghét.” Cố Hàm Ninh bĩu môi, nhẹ giọng oán hận, trên mặt lại cong lên nụ cười trong veo.
“Thành phố S cũng vậy, mưa rất nhiều ngày, dự báo thời tiết nói, ngày mai trời sẽ quang.” Triệu Thừa Dư tưởng tượng thấy vẻ mặt Cố Hàm Ninh có chút oán giận lúc hờn dỗi, độ cong khóe môi lớn dần, đáy lòng có chút nóng lên, an ủi, nhưng cũng khơi gợi lên bao nhiêu nỗi nhớ, cậu từng bước đi về phía cửa sổ, trán dán chặt vào thủy tinh lạnh lẽo, giống như như vậy, có thể dựa vào gần hơn chút, với người đầu bên kia điện thoại.
“Ừ, lần trước cậu nói, là đang ở khách sạn Hỉ Duyệt của thành phố S sao? Có gần khu mua bán không? Có thể đi ra ngoài dạo phố sao?”
“Ừ, đúng, khách sạn Hỉ Duyệt. Ở cạnh đại học S, cách khu mua sắm cũng có một đoạn, cũng chưa đi dạo đâu.” Triệu Thừa Dư khẽ cười trả lời lại, nghĩ tới hiện tại Cố Hàm Ninh hẳn đang mở to mắt.
“Hôm nay là có thể có nửa ngày tự do đi? Ngày mai thì trao giải lúc nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT