"Các cô là ai?" Sau khi mặc quần áo xong, một cô gái có đôi mắt dài, tướng mạo khá thanh tú lên tiếng trước: "Anh Triệu đâu?"
... Anh Triệu? Kiều Du sửng sốt: "Không phải các cô bị giam ở đây sao?"
Người phụ nữ đó lắc đầu: "Anh Triệu đã cứu mạng chúng tôi, chúng tôi tự nguyện ở lại."
"... Tự nguyện mà anh ta còn phải nhốt các cô?"
"Cái đó không phải để nhốt chúng tôi." Một người phụ nữ khác dáng người nhỏ nhắn, tóc cắt ngắn ngang vai giải thích: "Ở đây đàn ông nhiều, họ... nhu cầu lớn, chúng tôi không chịu nổi nên anh Triệu đã quy định cho họ số lần và số người mỗi tuần, yêu cầu họ phải luân phiên đến như chế độ trực ban. Nhưng trước đây có người không nghe lời, lén lút đến nên... mới khóa cửa lại."
"Đúng vậy." Người phụ nữ mặt táo, mắt to còn lại cũng nhỏ giọng nói: "Cái ổ khóa đó và lưới sắt trên cửa sổ đều là để bảo vệ chúng tôi."
"..."
Hóa ra nên trách cô tự tiện sao? Không ngờ tên Triệu Thịnh đó cũng có chút tính người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT