Hắn ta cũng thấy được tình huống vừa rồi, vẫn luôn biết Giang Trạm rất bảo vệ Kiều Du, có lẽ tên nhóc đó đã chọc giận Giang Trạm. Nhưng dù sao thì bọn họ cũng đang cầu xin người ta, Lâm Anh Kiệt không muốn hai bên vừa gặp mặt đã quá căng thẳng.
"Triệu Thịnh."
Kiều Du nghe thấy giọng nói này thì hơi ngạc nhiên nhìn người đàn ông. Người đàn ông này trông khá thô lỗ, không ngờ giọng nói lại the thé như vậy. Nếu không phải nhà Thanh đã bị diệt vong từ mấy trăm năm trước, thì cô còn tưởng người đàn ông này là "di vật" của hậu cung nhà Thanh.
"Anh Triệu." Lâm Anh Kiệt chắp tay, giọng điệu rất chân thành: "Tôi tên là Lâm Anh Kiệt. Anh yên tâm, chúng tôi không có ác ý gì, chỉ muốn đổi chút xăng để đi tiếp thôi."
Triệu Thịnh dựa vào lưng ghế, hơi nheo mắt, thái độ có vẻ rất tùy ý: "Thật sao? Vậy các anh muốn đổi bằng gì?"
Lâm Anh Kiệt nghĩ về số lương thực dự trữ trong cốp xe của mình, cắn răng: "Tôi còn một ít thịt hộp và mì ăn liền..."
Ngày tận thế đến được hơn một tháng, mất nước, mất điện lại còn nắng nóng, vật tư chắc hẳn đều không còn nhiều. Trong tình huống này, thịt hộp và mì ăn liền có thời hạn sử dụng dài là những thứ rất hiếm.
"Xì!"
Lâm Anh Kiệt tự cho rằng mình đã bày tỏ đủ thành ý và đưa ra đủ nhiều lựa chọn, không ngờ Triệu Thịnh lại cười khẩy: "Thịt hộp tôi có, mì ăn liền tôi cũng có. Chỗ tôi không thiếu đồ ăn."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT