Kiều Du ngẩn ra, chiều nay cô đã hỏi tuổi cô ấy, cô ấy cũng 19 tuổi, bằng tuổi Kiều Du, chỉ là sinh nhật nhỏ hơn Kiều Du, gọi cô một tiếng chị cũng không có vấn đề gì. Kiều Du chớp chớp mắt, cười nói: "Chúc ngủ ngon, mơ đẹp nhé."
La Trân Trân tiễn Kiều Du về phòng, rồi ôm chặt đồ trong tay. Một lúc lâu sau, cô ấy mới thì thầm đáp lại: "Chúc ngủ ngon."

Thời gian trôi qua rất nhanh, lại thêm ba ngày nữa. Hai dị năng của Giang Trạm đều có xu hướng đột phá cấp một, tiến vào cấp hai, điều này khiến Kiều Du vừa vui vừa ghen tị, phải biết rằng kiếp trước cô đã mất gần nửa năm mới nâng dị năng lên cấp hai!
Chỉ là thời gian trôi qua, hàng rào an toàn ở lối vào cuối cùng cũng không chịu nổi áp lực đè ép của dị chủng, bắt đầu nới lỏng dần.
Hôm đó, bốn người lại thu thập được tinh hạch cho một ngày, trên đường trở về, Kiều Du không khỏi nghĩ đến hàng rào đã bắt đầu kêu cót két, cô mím môi, bình tĩnh nói: "Hàng rào ở lối vào không trụ được bao lâu nữa, nhiều nhất là ba ngày sau, nó sẽ bị phá hủy hoàn toàn. Có lẽ chúng ta cần phải chuẩn bị một số thứ."
Tuy sau khi dị chủng tràn vào thì họ cũng không phải là mục tiêu đầu tiên, nhưng môi hở răng lạnh, đợi đến khi khu biệt thự dưới chân và sườn núi không còn người sống, họ cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Trình Tư Niên nhìn cô qua gương chiếu hậu: "Vậy là chúng ta chuẩn bị rời khỏi đây sao?"
Kiều Du suy nghĩ một chút rồi lắc đầu: "Thôi cứ đợi thêm đi." Theo như kiếp trước, thời gian này các căn cứ địa dành cho người sống sót chỉ vừa mới được thành lập, rất hỗn loạn. Hiện tại thực vật vẫn chưa biến dị, vẫn có thể ở lại núi Vân Minh thêm vài ngày nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play