Chỉ cần nhìn ánh mắt là Kiều Du biết người phụ nữ này không phải dạng vừa. Nếu không phải Hoa Nguyệt trông rất giống bà ta thì Kiều Du sẽ không tin họ là mẹ con.
Người phụ nữ bị Hoa Nguyệt quát mắng cũng không tức giận, vẫn đứng im tại chỗ.
Ngôi nhà này sạch sẽ, sáng sủa, lại rộng rãi và thoải mái, tốt hơn nơi bà ta ở trước đây không biết bao nhiêu lần.
Người phụ nữ cúi đầu, đôi mắt đảo quanh.
Con gái bà ta thật là may mắn, dù thế nào thì bà ta cũng đã sinh ra Hoa Nguyệt, Hoa Nguyệt phụng dưỡng bà ta cũng là lẽ thường.
Hôm nay bà ta nhất định phải tìm cách ở lại trong ngôi nhà này.
Nghĩ đến đây, trong mắt người phụ nữ liền trào ra vài giọt nước mắt: "Nguyệt Nguyệt... mẹ thực sự rất nhớ con..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play