Úc Thanh Xuyên nghe Kiều Du nói vậy, mắt bỗng sáng lên: "Vậy ý cô là... nếu Hoa Nguyệt muốn ở lại, cô cũng có thể cho phép cô ấy ở lại đây thêm một thời gian nữa, đúng không?"
"Đúng vậy." Kiều Du dùng tay chống cằm, trên mặt lại nở nụ cười trêu chọc: "Dù sao thì chuyện chung thân đại sự của thành viên trong đội, tôi vẫn rất quan tâm. Không có cách nào, ai bảo tôi là một lão đại xinh đẹp, tốt bụng, lại còn có tình người chứ!"
Úc Thanh Xuyên nghe vậy, tai đỏ lên nhưng trên mặt vẫn cười nói cảm ơn: "Cảm ơn lão đại! Ai nói không phải chứ? Lão đại của chúng ta xinh đẹp nhất, tốt bụng nhất, có tình người nhất."
Kiều Du chép miệng: "Sao tôi nghe anh khen thế này, tôi cứ thấy không giống đang nói lời hay vậy nhỉ?"
"Hơn nữa..." Kiều Du nhướng mày cười: "Đây là anh thừa nhận anh có ý với Hoa Nguyệt rồi à?"
Úc Thanh Xuyên bị Kiều Du nói đến mức tai đỏ hơn, cụp mắt xuống, giọng nói nhỏ nhẹ: "Tôi chỉ rất ngưỡng mộ cô ấy..."
"Ôi trời ơi!" Trình Tư Niên kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Úc Thanh Xuyên, vòng tay qua vai hắn: "A Xuyên của chúng ta nở hoa rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play