Hoa Nguyệt mím môi, sắc mặt lạnh lùng, thậm chí không muốn nhìn Cao Dương: "Cút đi!"
Hoa Nguyệt hít thở đều đều, chậm rãi đi vào trung tâm thợ săn, chuẩn bị đi xin rút khỏi đội. Ngẩng đầu lên, phát hiện Kiều Du và ba người kia đang đứng cách đó không xa nhìn cô ta.
"Đội trưởng Kiều..." Hoa Nguyệt cười cười: "Đã về căn cứ rồi, tôi sẽ không làm phiền mọi người nữa."
"Nếu tiện thì có thể cho tôi biết địa chỉ của mọi người không? Đợi tôi tìm được chỗ ở, tôi sẽ đến thăm mọi người. Thực sự rất cảm ơn mấy vị đã cưu mang tôi mấy ngày nay, nếu sau này có việc gì cần tôi giúp đỡ, cứ nói một tiếng, Hoa Nguyệt tôi tuyệt đối không từ chối!"
"Ờ..." Kiều Du nghẹn lời: "Nếu không phiền thì cô có thể tạm thời ở cùng chúng tôi."
Nếu cô cứ để Hoa Nguyệt đi như vậy, chẳng phải là phụ lòng ủy thác của Úc Thanh Xuyên sao?
Hoa Nguyệt nghe vậy thì do dự một chút, mặc dù bây giờ cô ta thực sự không có nơi nào để đi nhưng cứ làm phiền người khác mãi cũng không tốt lắm...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT