Giang Trạm nhạy bén bắt được chút ngập ngừng thoáng qua của cô, nhưng anh cũng không nói gì thêm, thuận theo lời cô mà hỏi tiếp: "Dị chủng?"
"Đúng vậy, những ngày tháng lo sợ, bất an đó, em đã trải qua bốn năm, cuối cùng chết trong vòng vây của dị chủng."
Giang Trạm nghe cô kể, không lên tiếng, chỉ nhẹ nhàng nắm tay cô.
Kiều Du không biết anh có thực sự tin hay không, nhưng một khi đã mở lời thì cô không định dừng lại.
"Sau khi được tái sinh, tất cả những gì em trải qua đều giống hệt ở kiếp trước, điểm khác biệt duy nhất là em có thể thay đổi được quỹ đạo sống của mình. Nhưng em nghĩ điều đó cũng không thể ngăn cản được ngày tận thế, bởi vì tất cả những gì xảy ra đều giống hệt kiếp trước. Nếu ở kiếp này, ngày tận thế vẫn đến thì ngày mai chính là ngày điềm báo."
"Ngày điềm báo?" Giang Trạm lặp lại, giọng điệu nghi hoặc.
Kiều Du gật đầu: "Đúng vậy, đó là ngày đầu tiên xuất hiện điềm báo, trước khi ngày tận thế đến. Ngày điềm báo ở kiếp trước đã xảy ra một trận bão từ lớn."
"Mạch điện và liên lạc bị gián đoạn?" Giang Trạm biết điều này. Khi xảy ra bão từ, từ trường của Trái Đất sẽ thay đổi mạnh mẽ. Đồng thời, do xảy ra bão từ trên toàn cầu nên GIC sẽ khiến hàng trăm máy biến áp trong toàn bộ lưới điện cùng lúc bị bão hòa nửa chu kỳ, một số thiết bị bảo vệ nhảy áp hoặc hoạt động sai, dẫn đến việc điện áp của hệ thống giảm mạnh khiến hệ thống bị sập, từ đó gây ra sự cố mất điện trên diện rộng.
Kiều Du gật đầu: "Ừm, thực ra hôm nay toàn thành phố mất điện đã là một điềm báo rồi, chỉ là không rõ ràng lắm, hiện tại chỉ có vài tỉnh thành xuất hiện tình trạng này nhưng ngày mai sẽ là toàn cầu. Kiếp trước, khi xảy ra bão từ, mặc dù nó gây rắc rối cho hệ thống mạch điện và hệ thống liên lạc nhưng cũng chỉ ảnh hưởng trong hai ngày nên mọi người không để ý.
Nhưng ngay sau đó, khắp nơi trên thế giới bắt đầu xuất hiện nhiều bệnh nhân sốt cao không giảm, hôn mê bất tỉnh, thậm chí còn có cả bệnh nhân toàn thân bị lở loét. Tất cả các loại thuốc hạ sốt, kháng sinh đều không có tác dụng, trong thời gian ngắn, bệnh viện chật kín người nhưng vẫn không thể tìm ra nguyên nhân gây bệnh. Nhà nước đã cho thành lập nhóm nghiên cứu tình hình bệnh khẩn cấp, chuyên nghiên cứu nguyên nhân và đặc điểm của căn bệnh này, nhưng chưa kịp nghiên cứu ra kết quả thì năm ngày sau, tức là ngày 23 tháng 1, đã xuất hiện một trận mưa đỏ.”
Giang Trạm khẽ nhướng mày, ra hiệu cho Kiều Du nói tiếp.
"Giống như bão từ, không chỉ xuất hiện ở một thành phố, một quốc gia mà là trên toàn cầu. Vì chưa từng nhìn thấy hiện tượng trời đổ mưa đỏ nên rất nhiều người cố tình chạy ra ngoài để tắm mưa. Mọi người đều nói rằng đây là do trời ban phúc, có thể mang lại may mắn cho con người. Nhưng không ngờ rằng, đây lại là sự khởi đầu của cơn ác mộng..." Giọng Kiều Du hơi nghẹn ngào nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.
"Trận mưa đỏ kéo dài một ngày một đêm, mãi đến sáu giờ sáng hôm sau mới tạnh. Thành phố, nông thôn, rừng núi, hồ biển... toàn bộ bề mặt Trái Đất đều ngập trong nước mưa màu đỏ, đỏ như máu. Kỳ lạ hơn nữa là, rất nhiều nước đọng nhưng chỉ trong vòng một giờ đồng hồ đã bị mặt đất hấp thụ và bốc hơi hoàn toàn.”
"Ngay trong ngày mưa đỏ kéo dài đó, những bệnh nhân trong bệnh viện và những người đã tắm mưa đều tử vong. Cái đáng sợ hơn là những người đã chết đó, sau khi mưa tạnh, lại sống lại."
Ánh mắt Giang Trạm lạnh lẽo: "Chính là những con quái vật chết đi sống lại trong giấc mơ của anh?"
Kiều Du gật đầu: "Đúng vậy, người ta gọi những con quái vật này là dị chủng. Mặc dù chúng vẫn giữ nguyên diện mạo như lúc còn sống nhưng sẽ mọc ra những chiếc răng nanh dài và nhọn, đồng tử chuyển sang màu xám, máu chuyển thành màu vàng, lông trên người cũng rụng hết; sau đầu có phần nhô ra, hộp sọ cứng bất thường; cánh tay dài, móng tay chuyển sang màu đen, sắc nhọn, chúng sẽ bò bằng bốn chân như động vật. Chúng không có lý trí, không biết nói, ăn thịt người sống, thấy người là cắn, thậm chí có thể dùng tay không đâm thủng lồng ngực con người, moi nội tạng người ra. Chỉ cần bị dịch cơ thể hoặc máu của chúng tiếp xúc với vết thương là sẽ bị nhiễm bệnh, sau đó biến thành dị chủng mới.”
"Hơn nữa, không chỉ con người xuất hiện tình trạng biến dị mà ở động vật và thực vật cũng xuất hiện tình trạng này. Biến dị trực quan nhất chính là hình dáng của chúng sẽ trở nên rất to lớn, ví dụ như... bụi cây cao hai mét, mèo to bằng sư tử, thậm chí có những loài còn thay đổi cả hình dáng bên ngoài. Trong số những loài động thực vật biến dị này, có loài sẽ tấn công con người, hoặc ăn thịt, hoặc giết chết, sau khi giết xong thì lại biến thành dị chủng... cứ như vậy, tạo thành một vòng luẩn quẩn."