Sơ Dụ trùm chăn nằm trên giường một hồi lâu, đợi độ nóng trên mặt và tai đều tan hết, lúc sau mới ngồi dậy, im lặng không nói một lời leo xuống khỏi giường của anh.
Trong suốt quá trình đó, cậu không hề ngẩng đầu nhìn Lạc Gia Tự một cái, Lạc Gia Tự cứ thế nhìn cậu rời đi, cả người như tượng đá không dám cử động, cũng không dám đưa tay ra ngăn cản.
Đêm đó anh mất ngủ, hơn ba giờ sáng vẫn chưa thể chợp mắt, trên gối còn vương lại mùi dầu gội chanh muối biển, từng đợt từng đợt xộc vào mũi anh, khi nhắm mắt lại dường như người kia vẫn còn bị anh đè dưới thân chưa rời đi.
Vừa nhắm mắt, trong đầu anh tự động phát lại đoạn video HD không che cảnh anh ấn người xuống giường vừa hôn vừa cắn, mỗi lần kết thúc đều là đôi mắt ngập hơi nước ửng đỏ nhìn anh của người dưới thân, anh đột nhiên véo lòng bàn tay, hận không thể tự tát mình một cái: Đừng nghĩ nữa!
Đầu óc không nghe chỉ huy, tiếp tục cố chấp lấy đoạn ký ức đó quấy rầy anh, từ chửi bới, liên tục tự véo tự cào mình hòng cưỡng chế gián đoạn ảo tưởng, đến cuối cùng thì hai tay chắp trước ngực đau khổ cầu xin não bộ: Coi như tao xin mày đó tổ tông, có thể nghỉ ngơi một chút được không.
Tổ tông rất lạnh lùng không nghe, vẫn cứ tiếp tục dày vò anh, dày vò đến cuối cùng anh không chịu nổi nữa, nghiêng đầu áp lên bức tường lạnh lẽo, vì đêm khuya tĩnh lặng không dám phát ra tiếng động, anh chỉ có thể nhắm mắt cúi đầu ngậm lấy cổ áo, sau đó cắn chặt, tuyệt vọng vừa hành động vừa chờ phản ứng nhanh chóng qua đi.
Sau khi xong việc dùng giấy vệ sinh lau ngón tay, anh mặc niệm trong lòng, Lạc Gia Tự, mày thật đáng chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT