Sau khi nói xong, Trạch Hiểu Mai để Hạ Ninh và đồng nghiệp ở lại văn phòng, cô ấy bảo bọn họ ngồi chờ một lát, còn mình thì đi sang các phòng ban khác để dò hỏi thông tin. Hạ Ninh và Đường Hồng Nghiệp cũng vui vẻ giao phó việc này cho cô ấy, bởi vì trước khi có thể xác định rõ tính chất vụ án thì bọn họ cũng không muốn gây ra quá nhiều ảnh hưởng tới thế giới bên ngoài.
“Ê, các người nói xem, rốt cuộc là Trang Văn Bân có gì hay ho vậy? Tôi nhìn ảnh trên giấy tờ tùy thân của ông ta thì cũng chẳng thấy có gì đặc biệt.” Đường Hồng Nghiệp tranh thủ lúc trong văn phòng không có ai liền nhỏ giọng nói với Hạ Ninh và Thang Lực.
Thang Lực không hứng thú bàn luận về vấn đề này, nhưng Hạ Ninh thì lại không để ý. Thấy Đường Hồng Nghiệp đã thắc mắc, cô cũng không muốn thấy anh ta ngượng ngùng nên liền cười đáp lại:
“Tôi nghĩ là có ba lý do. Lý do đầu tiên, ảnh chụp trên chứng minh thư thường xấu hơn ngoài đời thật, phải không? Mười người thì có đến chín người như vậy rồi, chuyện này cũng không có gì lạ. Lý do thứ hai, có thể anh không để ý, nhưng chứng minh thư của Trang Văn Bân vừa được cấp lại cách đây nửa năm. Vì thế, nó chỉ phản ánh diện mạo hiện tại của ông ta, chứ không nói lên vẻ ngoài thời trẻ. Dù sao ông ta hiện tại cũng đã gần năm mươi tuổi rồi, có sự thay đổi lớn về ngoại hình thì cũng không có gì lạ. Lý do thứ ba, chúng ta chỉ mới nhìn ảnh và chưa tiếp xúc trực tiếp với ông ta, nên khó mà biết liệu ông ta có kỹ năng giao tiếp đặc biệt hay sức hút cá nhân nào đó hay không. Trong công việc, mặc dù ông ta có tự cao tự đại hay lười biếng thế nào, thì cách cư xử với đồng nghiệp, đặc biệt là đồng nghiệp khác giới, có thể là hoàn toàn khác, anh nghĩ xem có đúng không?”
“Nghe cũng có vẻ hợp lý! Nhưng tôi còn nghĩ ra được thêm một lý do nữa." Đường Hồng Nghiệp nghe xong liền bật cười và còn nói thêm vào một câu chế nhạo: “Cũng có khi là gu thẩm mỹ của cô gái kia không được tốt!”
Một lát sau, Trạch Hiểu Mai đã quay lại với vẻ mặt đầy áy náy. Nhìn thấy vậy, Hạ Ninh và đồng nghiệp không khỏi cảm thấy lo lắng, cô nghĩ rằng có lẽ thời gian đã trôi qua quá lâu, cho dù trước kia câu chuyện này có gây chấn động như thế nào, thì qua thời gian nó cũng sẽ dần bị quên lãng.
“Xin lỗi nhé, tôi không tìm được địa chỉ nhà của cô gái kia." Trạch Hiểu Mai nói với giọng điệu đầy áy náy. Cô ấy cảm thấy hơi ngượng vì trước đó đã hứa chắc nịch sẽ hỏi ra đáp án cho bọn họ: “Nhưng tôi đã hỏi được tên của cô ấy là Lý Chỉ Huệ, và nơi làm việc của cô ấy, không biết thông tin này có giúp ích được gì cho mọi người hay không.” - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play