"Này, sao mấy người lại có thể làm thế chứ? Rốt cuộc mấy người là cảnh sát hay là côn đồ vậy?" Vừa nghe những lời này, Lâu Tiểu Cầm lập tức tỏ ra không vui, môi cô ta trề ra rõ dài: "Mấy người đang làm phiền cuộc sống của tôi đấy!"
"Chúng tôi cũng đâu muốn, chẳng phải đều là vì công việc thôi sao, cô thông cảm cho chúng tôi nhé!" Hạ Ninh từ đầu đến cuối vẫn giữ nụ cười tủm tỉm, và thái độ cũng cực kỳ thân thiện hòa nhã, nhưng trong lời nói lại ngầm ẩn chứa cái ý ‘bây giờ cô không nói thì chúng tôi sẽ bám riết đến khi nào cô chịu nói mới thôi, xem cô làm gì được chúng tôi’.
Lâu Tiểu Cầm cũng nghe ra được ý đó nên cô ta liền trừng mắt lườm Hạ Ninh một cái thật mạnh, hàng mi giả dài cong vút chớp chớp liên hồi, cuối cùng vẫn đành phải chấp nhận thỏa hiệp: "Mấy người đợi chút, để tôi nhớ lại cái đã! Tôi với cái người bạn cùng phòng kia của anh ta chỉ nói chuyện có mấy lần thôi, giờ nhớ cũng không rõ nữa, có nhớ ra được không thì tôi không dám chắc đâu đấy!"
"Cô cứ cố gắng nhớ lại đi." Thang Lực gật đầu với cô ta và ra hiệu bảo cô ta nhanh chóng trả lời.
Lâu Tiểu Cầm lại đảo mắt một cái, hai cánh tay cô ta khoanh trước ngực, mặt hơi quay đi một chút, không biết là đang ngẩn người hay là đang thực sự hồi tưởng, tóm lại là một bộ dạng im phăng phắc. Hạ Ninh và Thang Lực đều không nói gì, tránh để lát nữa Lâu Tiểu Cầm lại quay ngoắt đổ lỗi, nói rằng mình rõ ràng đã cố gắng nhớ lại, nhưng đều do Hạ Ninh và Thang Lực làm phiền, làm loạn hết cả suy nghĩ của cô ta, khiến cô ta không thể nhớ ra bất kỳ thông tin có giá trị nào.
Hạ Ninh cảm thấy cô gái này quả thực rất thực tế. Nghĩ lại ngày trước, không biết có thể xem cô ta là từng yêu hay không, nhưng ít nhất cũng nên coi là ít nhiều có thích Nghê Thắng, dù là thích tiền của anh ta hay con người anh ta, nếu không thì cũng không thể nào chấp nhận bị Thiệu Anh Quang quấy rối đe dọa mà vẫn kiên quyết đòi chia tay với hắn ta để đến với Nghê Thắng. Nếu theo lời chị Na chủ tiệm thẩm mỹ viện thì tính đến giờ thời gian cô ta ở bên Nghê Thắng cũng không dài lắm, dù sao thì cô ta cũng nhờ có sự chu cấp về kinh tế của Nghê Thắng nên mới nghỉ việc ở thẩm mỹ viện, mà thời gian nghỉ việc đến nay cũng đâu có lâu. Thế nhưng tin tức về cái chết của Nghê Thắng bọn họ cũng đã báo cho Lâu Tiểu Cầm biết, cô ta lại dường như chẳng hề tỏ ra quá đau buồn, không hề nghĩ đến những điều tốt đẹp mà Nghê Thắng đã làm cho mình trước đây, dù cho chính miệng cô ta cũng thừa nhận trước kia Nghê Thắng đối xử với cô ta đúng là rất tốt, cho cô ta tiền tiêu rất hào phóng, và cũng vì vậy mà khiến cô ta cảm thấy rung động.
Hơn nữa nhìn bộ đồ cô ta đang mặc trên người bây giờ, tuy không phải là hàng hiệu đắt đỏ gì ghê gớm, nhưng ăn diện cả bộ thế này tuyệt đối không phải là trạng thái của một người vừa mất đi trụ cột kinh tế. Cô ta vẫn còn tâm trí cùng đám bạn thân đi dạo phố ăn uống vui chơi, có lẽ là đã tìm được chỗ dựa mới rồi cũng nên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play