Với nhiều bằng chứng khác nhau, có thể tin rằng xác ướp khô được khai quật ở ngoại ô rất có khả năng chính là Phạm Chí. Bây giờ, điều cần làm là xác minh thêm xem Phạm Chí có thực sự mất tích hay không, đồng thời kiểm tra thông tin DNA của Phạm Chí và thi thể nam kia có trùng khớp hay không. Cuối cùng, cũng là điều mà Hạ Ninh quan tâm nhất, đó là liệu thi thể nam này có liên quan đến vụ máu thấm xuống trần nhà mà bọn họ đang điều tra hay không.
Tất nhiên, những câu hỏi này không phải là điều mà giám đốc Vương có thể trả lời, nên việc ở lại công ty cung cấp dịch vụ lái hộ cũng không còn ý nghĩa nữa. Hai người lại cảm ơn giám đốc Vương một lần nữa rồi liền lái xe thẳng đến địa chỉ mà ông ấy vừa cung cấp, dự định đến nhà Phạm Chí kiểm tra tình hình.
Thang Lực vốn không phải là người bản địa thành phố A, nhưng sau khi được phân công về đây làm việc từ khi tốt nghiệp, anh đã có vài năm quen thuộc với thành phố này. Khi nhìn thấy tên khu dân cư, trong đầu anh lập tức có hình dung về nơi này. Sau khi lên xe, anh liền lái thẳng đến địa chỉ đó. Mất khoảng hơn ba mươi phút hai người bọn họ đã đến được một khu dân của thành phố A, và sau đó liền đậu xe bên ngoài một khu dân cư cũ kỹ. Khu dân cư này có lẽ đã được xây dựng cách đây hơn hai mươi năm, không cao lắm và trông rất cũ kỹ, khác hẳn với những tòa nhà cao tầng mới xây ở quanh đó. Cổng vào vốn đã hỏng, người và xe ra vào tự do không ai quản lý. Vì không rõ tòa nhà nào nên Thang Lực đành đậu xe ở bên ngoài cổng, sau đó anh và Hạ Ninh xuống xe đi vào trong để hỏi thăm từng cư dân xem có ai biết về Phạm Chí hay không.
Những khu dân cư cũ như thế này thường có một ưu điểm, đó là hàng xóm ở đây thường quen thuộc với nhau hơn, không như những khu mới xây, nơi mọi người đều sống khép kín, nhiều người thuê nhà hầu như không ai quen biết ai.
Vấn đề ai sẽ là người đi hỏi thăm không hề phải bàn cãi, đương nhiên nhiệm vụ này thuộc về Hạ Ninh. Cô không ngại, chỉ là vẫn còn có chút thắc mắc.
“Trước khi tôi được điều chuyển đến đây anh từng đi điều tra thế nào? Chẳng lẽ suốt cả buổi đều không mở miệng, và chỉ dùng tay ra hiệu à?” Cái cách Thang Lực tiết kiệm lời nói hết mức đôi khi làm Hạ Ninh cảm thấy như muốn phát điên.
Thang Lực lắc đầu và nghiêm túc đáp lại: “Nếu có người khác thì để người khác hỏi.”
Được rồi, ý của anh là trừ khi không còn ai để trông cậy thì anh mới tự mình mở miệng. Hạ Ninh nghe xong liền trợn tròn mắt, trong lòng hơi muốn bướng bỉnh một chút, cô quyết định sẽ không hỏi ai cả, để xem Thang Lực sẽ làm gì, liệu anh có chịu đựng được đến cuối hay không, nhưng ý nghĩ đó chỉ chợt thoáng qua trong đầu, chứ cô cũng không ý định làm thật. Công việc trước mắt là chính sự, Hạ Ninh không trẻ con đến mức đem công việc ra để đùa giỡn, công việc vẫn là ưu tiên hàng đầu.
Vì vậy, cô tạm gác ý định đùa giỡn kia lại, sau khi vào khu dân cư, hễ thấy người già ngồi nhặt rau hoặc đi dạo dưới lầu là cô liền hỏi thăm và đưa bức phác họa ra để nhờ bọn họ nhận diện Phạm Chí. Sau một hồi dò hỏi, cô vẫn không gặp ai có quen biết với Phạm Chí, nhưng cũng biết thêm rằng dù khu dân cư này trông có vẻ cũ kỹ nhưng diện tích thì lại khá lớn. Vào thời điểm trước đây, đây là một khu dân cư rất hoành tráng, và cũng vì vậy mà khu dân cư này được chia thành bốn khu vực Đông, Nam, Tây, Bắc, mỗi khu vực đều có cổng ra vào hướng ra các con phố khác nhau. Khoảng cách từ Đông sang Tây, từ Nam đến Bắc khá xa, cho nên cư dân ở hai đầu thường không quen biết nhau. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT