“Cái gì chứ! Mẹ tôi căn bản không hề chạm vào cô ta!” Vừa nghe Hạ Ninh nói như vậy, cộng thêm thái độ của Đường Hồng Nghiệp, Quan Tâm lập tức cảm thấy sốt ruột. Sự sốt ruột này khiến cô ta không còn để ý đến bất cứ điều gì nữa. Lúc trước cô ta còn tỏ ra yếu đuối đáng thương, nhưng chỉ trong chớp mắt đã quăng hết những điều đó ra sau đầu. Giọng nói cô ta bỗng chốc cao lên vài bậc, hai mắt trợn to, đưa tay chỉ thẳng vào Hạ Ninh và nói với Thang Lực:
“Anh Thang Lực, anh đừng có nghe cô ta nói bậy! Là cô ta giả vờ ngã đấy!”
“Giả vờ ngã? Chắc cô xem bóng đá nhiều quá rồi đấy!” Đường Hồng Nghiệp bực tức đáp lời.
“Tôi có chạm vào cô ta hay không chính tôi tự biết rõ!” Mẹ Quan vừa kinh ngạc vừa giận dữ hét lên: “Hôm nay dì tới đây là để đòi lại công bằng cho con gái mình. Chính cô ta mới là người đầu tiên tỏ thái độ không tốt với dì, còn chỉ tay vào mặt dì, lời nói thì chứa đầy ý tứ xúc phạm. Dì chỉ muốn bảo vệ Quan Tâm mà thôi! Con bé bị dọa đến tái mét cả mặt mày, cho nên dì mới ra tay tự vệ chính đáng! Dì cũng đâu có dùng nhiều lực đâu chứ, ai mà biết tại sao cô ta lại bất ngờ té ngã như thế chứ!”
“Anh Thang Lực, anh cũng không thèm hỏi rõ ràng xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra à?” Quan Tâm lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc và trở lại với dáng vẻ đáng thương, cô ta cúi đầu và giả vờ tỏ ra tội nghiệp nói với Thang Lực.
“Không cần.” Thang Lực đáp rất dứt khoát, sau đó anh quay sang nói với Đường Hồng Nghiệp: “Quan Tâm đã vô ý cung cấp thông tin cho Tống Thiên Lộc lúc đó đang bị cảnh sát xem là nghi phạm hình sự. Hành động của cô ta đã khiến Tống Thiên Lộc thành công trốn sang địa phương khác trong tình thế cấp bách, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến quá trình phá án. Sau khi biết được tình hình thực tế, Quan Tâm không những không ăn năn hối lỗi, mà còn cùng gia đình can thiệp vào công việc của cảnh sát, thậm chí là còn có hành vi công kích cá nhân. Xét thấy hiện tại Tống Thiên Lộc đã được loại bỏ nghi ngờ, hành vi của Quan Tâm tuy không cấu thành tội phạm, nhưng cũng đã vi phạm pháp luật. Theo quy định, trường hợp này nên xử lý như thế nào, anh cứ quyết định đi.”
“Thang Lực! Con nghĩ cánh của mình cứng cáp rồi phải không? Quan Tâm bị oan uổng như thế mà con không nhìn ra à? Con bé lớn lên cùng con từ nhỏ, tính cách nó thế nào, chẳng lẽ con còn không rõ sao? Hiện giờ con không phân biệt trắng đen mà cứ giở trò đại nghĩa diệt thân gì thế này, con đúng là quá vô tình mà!” Mẹ Quan nhanh chóng đứng ra trước che chắn cho Quan Tâm lúc này đã bị Thang Lực dọa đến mức bối rối, và sau đó bà ta còn hét lên đầy tức giận. “Các người muốn bắt con bé sao? Có chứng cứ không? Nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo! Tôi không phải loại người dễ bị các người lừa gạt đâu. Muốn xử lý con gái tôi thì phải bước qua tôi trước đã!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play