Nghe xong lời Hạ Ninh nói, Thang Lực liếc nhìn cô một cái, cũng không chắc cô đang nói đùa hay nói thật. Sau khi nghĩ ngợi một lúc, anh cũng không hỏi thêm gì nữa, cứ thể để cho câu chuyện qua đi. Mặc dù hành vi của Quan Tâm không đúng, nhưng vì không gây hậu quả thực tế hay ảnh hưởng đến công việc phá án, cho nên Thang Lực và Hạ Ninh chỉ cảnh cáo chứ cũng không truy cứu gì thêm nữa.
Mãi đến khi lên xe, Thang Lực cuối cùng cũng không nhịn được liền hỏi: "Chuyện tạt cà phê là thế nào vậy?"
"À, anh nói chuyện đó à." Hạ Ninh thấy Thang Lực hỏi thì cũng không định giấu diếm, cô thản nhiên nhún vai nói: "Là cô ta khiêu khích tôi trước. Tôi chỉ đoán được mục đích của cô ta là muốn diễn một màn kịch trước mặt anh, cho nên tôi liền phối hợp một chút. Không ngờ cô ta thật sự không có sáng tạo gì cả, hành động hệt như những gì tôi nghĩ."
Sau khi nói xong câu đó, cô lại nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ. Nghe vậy, Thang Lực chỉ biết lắc đầu chứ cũng không biết nói thêm gì.
Chiếc xe vừa khởi động, còn chưa kịp rời bãi đỗ, thì điện thoại của Hạ Ninh bỗng nhiên đổ chuông. Cô lấy điện thoại ra nhìn thì thấy người gọi tới là trưởng y tá của khoa mà Chúc Phán Hương từng làm việc. Kể từ lần trước khi người nọ đồng ý giúp hỏi thăm thêm chi tiết từ người y tá đã nhìn thấy Chúc Phán Hương trò chuyện vui vẻ với một bệnh nhân của khoa khác, người này chưa từng chủ động liên lạc lại với Hạ Ninh.
Trong khi đó, Hạ Ninh cũng bận rộn điều tra về Bàng Thành Lễ và vụ việc liên quan đến Tống Thiên Lộc, nên cũng không có thời gian để chủ động liên hệ với đối phương. Không ngờ khi cô vừa tạm thời gác lại manh mối về Tống Thiên Lộc thì cú điện thoại này lại đến.
"Alo, chào chị, trưởng y tá, chuyện lần trước có tiến triển gì sao?" Ngay khi vừa nhấc máy Hạ Ninh lập tức lên tiếng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT